Chương 6: Thế Thân Xuyên Thư Ooc Rồi (4)

Editor: Diệp Hạ (dphh___)

Lầu một khách sạn là nơi nghỉ ngơi, thiết kế tinh xảo. Ở chỗ góc có mấy kệ sách to và sô pha màu nâu bằng da, hình thành một không gian nhỏ độc lập.

Trình Mộc Quân dừng bước lại, xoay người đi qua.

"Trợ, trợ lý Trình, cậu không lên sao?" Du Thiếu Ninh vội vàng theo vào, lại thấy hơi kì lạ.

Trình Mộc Quân: "Không cần, tôi ở đó mọi người cũng không được tự nhiên đúng không?"

Du Thiếu Ninh lập tức nhớ lại chuyện vừa rồi, Trình Mộc Quân một mình một người ngồi một chỗ, toàn bộ hành trình không nói gì. Hắn còn muốn nói gì đó, lại thấy Trình Mộc Quân mang mắt kính lên, tức khắc biến trở về trợ lý Trình bình tĩnh lý trí.

Hắn ngập ngừng nói: "Tôi, tôi lên trước."

Trình Mộc Quân khẽ gật đầu, lấy máy tính ra bắt đầu làm việc. Thói quen nghề nghiệp của hắn là lúc nào cũng mang theo máy tính, vậy Tần Lý có thể tiến vào trạng thái công việc bất cứ lúc nào.

Hệ thống không nín được nữa, hỏi: "Thế mà cậu lại khóc? Vì sao khóc một chút là có thể làm Du Thiếu Ninh từ bỏ tố giác cậu? Quá khó tin!"

Trình Mộc Quân nhìn chằm chằm máy tính, "Còn phải cảm ơn cậu cung cấp tình báo."

Hệ thống: "Rốt cuộc thì tôi đã cung cấp tình báo gì?"

"Lúc nãy cậu nói với tôi, có một loại tình yêu gọi là thành toàn. Tuy rằng tôi không hiểu thành toàn là gì, nhưng có thể phân tích được. Mục đích của Du Thiếu Ninh là giúp Tần Lý và Tống Cảnh Thần ở bên nhau, tôi chỉ cần ám chỉ hắn, rằng đưa ảnh chụp ra sẽ tạo thành trở ngại là được."

Hệ thống nghe xong sửng sốt, vẫn cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm, "Tôi cứ cảm thấy thái độ của Du Thiếu Ninh vừa rồi hơi lạ, không phải lúc ở sân bay hắn vẫn còn không nhìn cậu vừa mắt sao?"

Trình Mộc Quân cười một tiếng: "Làm người cần phải yếu thế đúng lúc, vốn dĩ chúng tôi không có thâm cừu đại hận gì, đúng lúc lộ ra chút yếu đuối không giống thường ngày, hắn sẽ lập tức cảm thấy áy náy. Du Thiếu Ninh này là kiểu người để cảm xúc khống chế hành vi điển hình, hiểu cảm xúc của hắn là có thể khống chế hành vi hắn, rất đơn giản. Hơn nữa, loại kịch bản cẩu huyết này trừ vai chính ra thì những người khác đều là công cụ, không phức tạp loanh quanh lòng vòng như vậy."

Hệ thống nghe chỉ cảm thấy Trình Mộc Quân thật là đáng sợ, không có tâm lại nắm các loại nhân tính trong lòng bàn tay. Không có tâm nên hắn không có gì phải dè chừng.

Người tính cách cường thế lý trí cũng không nguyện yếu thế trước mặt người ngoài, dù sao cũng sẽ cảm thấy hổ thẹn. Nhưng Trình Mộc Quân không có cảm xúc hổ thẹn đó, hắn không ngại dùng các loại thủ đoạn để có thể đạt được mục đích.

Hệ thống vẫn không phục, muốn tìm ra chút nhân tính của Trình Mộc Quân, "Vậy sao cậu lại không lên đó nữa? Kịch bản yêu cầu cậu quấn lấy Tần Lý, tiếp nhận nhục nhã, cậu sợ à?"

Trình Mộc Quân nhẹ giọng cười nói: "Chuyện vừa rồi cậu đã quên rồi sao? Tôi không nhìn nổi cái bộ dáng ngu xuẩn kia của Tần Lý, nếu nhìn nữa sẽ phát điên. Cậu xác định muốn tôi đi lên?"

Hệ thống: "Nhưng mà cốt truyện......"

Trình Mộc Quân: "Nếu không nhìn thanh tiến độ đi?"

Hệ thống vừa thấy đã bị dọa nhảy dựng, "Thế mà đã 20%, sao tiến độ lại nhanh như vậy!"

"Quá khen quá khen."

Trình Mộc Quân thật khiêm tốn.

**

Khi Du Thiếu Ninh đẩy cửa vào, Tần Lý lập tức nhìn qua.

Chỉ có một người.

"Trình Mộc Quân đâu?" Tần Lý hỏi.

Du Thiếu Ninh sờ sờ mũi, tự nhiên thấy hơi chột dạ, "Trợ, trợ lý Trình nói còn có chút công việc chưa hoàn thành, ở dưới lầu chờ cậu."

Cũng đã ăn gần xong, Tần Lý đứng dậy chuẩn bị đi xuống gọi người lên. Y mới vừa đi một bước đã bị người phía sau kéo về.

"Ầy, cậu làm gì, cậu ta ở đây mọi người đều không được tự nhiên, giờ thức thời như vậy cũng khá tốt mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!