Chương 38: Chap 42

-Anh thích khẩu súng đó sao?

Na Na  vùi điếu thuốc sắp cháy hết vào gạt tàn, quay ra nhìn Tỉ . Cậu đang đứng yên, nghiêng đầu nhìn khẩu K300 đặt trên cái giá bằng thạch anh trên bàn.

- Thứ đó nguy hiểm lắm, không phải đồ chơi đâu.

Chỉ vài giây, Na Na đã tiến đến chỗ Tỉ , 1 bàn tay đưa lên nhẹ nhàng mơn trên đường eo mềm mại trên vải lụa, đầu cúi xuống và môi áp sát vào những lọn tóc mềm. Khang rất rõ mũi hương trên tóc và trên cơ thể Tỉ quyến rũ cậu tới mức nào

- ANh không tự biết lo lắng cho bản thân sao? Vào phòng tôi  bôi thuốc cho nào, tôi không chấp nhận cơ thể anh có khiếm khuyết nào đâu.

Giờ, những ngón tay Na Na lại xoa nhè nhẹ lên xung quanh vùng cánh tay bị bỏng, nó đang dần hồi phục

Chợt, Tỉ thấy đầu óc chóng vánh, trước mắt cậu mọi thứ đang quay vòng. Cậu nhắm mắt, mở ra vẫn thấy chóang. Khẽ lắc đầu.

- Anh sao thế? – Na Na kéo Tỉ quay lại nhìn mình

- ANh thấy khó chịu chỗ nào à?

Tỉ vẫn lắc đầu, mắt nhắm nghiền. Cậu không biết tại sao lại có cảm giác này. Tỉ bất giác gục đầu lên vai Na Na, giờ có lẽ đỡ hơn.

- Anh ổn chứ? Sao anh không nói gì đi? – Na Na thấy lo lắng, nhưng cô muốn cứ để Tỉ gục lên vai mình như thế này.

- Không sao. – Tỉ cất lời khi đã thấy cơ thể trở về trạng thái bình thường

- Này, anh nghe thấy nhịp tim tôi không? Nó đập nhanh hơn bình thường kìa. Dù chuyện gì xảy ra, hãy cứ dựa vào tôi  thế này, chỉ tôi  thôi...

Tỉ bắt đầu cảm thấy cơ thể mình bất thường, có phải từ lần uống nhiều zkilico một lúc ở dưới căn hầm đó không?

Na Na đã không nhận ra những thay đổi của chính mình. Rõ ràng cô  ở bên người con trai ấy đã khá lâu mà mỗi lần nhìn, mỗi lần ôm, mỗi lần chạm vào làn môi mềm, cô vẫn có cảm giác bị lôi cuốn lạ lùng. Na Na đã hàng chục lần ngủ cùng Tỉ , nhưng chưa 1 lần nào thực sự làm gì, không hẳn vì ham muốn đã giảm, mà có lẽ vì cô  không muốn nhìn thấy ánh mắt vô cảm ấy lần nữa khi cô chiếm đoạt. Cô đang chờ đến khi Tỉ chấp nhận.

Đôi khi dục vọng và tình yêu chỉ là khoảng cách của 1 đường biên mong manh, ta bước qua lúc nào không hay nữa.

Na Na ra khỏi phòng, trên hành lang chạm mặt cô quản gia, cuộc chạm mặt có sắp đặt

- Người con trai của cô chủ, vết thương thế nào rồi?

- Ta không biết cô thích quan tâm cậu  ấy từ lúc nào đấy?

- Hình như cô chủ hiểu nhầm rồi, chị Như với đám giúp việc không ưa cậu đó, còn em với cậu lại rất thân ạ.

- Oh', ra vậy

- Đương nhiên em cũng biết từ khi cậu đó về đây đã có nhiều thay đổi thế nào, như cậu Vuonge Nguyên và giờ là cả cô nữa!

- Ý cô là gì? – Na Na đang chờ xem, chỉ cần 1 từ Thuỵ An động chạm tới Tỉ thôi, cô sẽ cho đi đời luôn cô quản gia thứ 2. Nhưng An thì không có ý định vạch mặt "thằng bạn thân" trước mặt Na Na 

- Ưm .. lâu rồi cô chủ không hay đi shopping  trước đây, chuyện đó hẳn như cơm bữa.

- Nếu cô chưa chán 1 con bupbê điển trai , cô sẽ không nghĩ tới chuyện rời xa nó đâu. 

- Nhưng hình như con bupbê điển trai ấy không hề coi cô là chủ!

- Cô nói gì?

- Chẳng phải cô chủ là người rõ nhất sao? cậu đó chưa từng phục tùng cô chủ dù chỉ 1 giây. Cô cả Âu Dương Na Na  mà em biết, dù làm việc gì, dù ở cạnh ai, vẫn là kẻ cầm quyền buộc tất cả phải cúi đầu!

Na Na hơi chau mày, phải, đó là con người cô.

- Vậy mà giờ, trước 1 người con trai đẹp , cô... không thể chiếm đoạt, không thể bắt cô ta phục tùng. Thói quen cầm quyền của 1 vị vua đâu rồi? – An chú mục vào Na Na , cô có vẻ đang suy nghĩ...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!