Chương 28: Về đến nhà

Tác giả: Nam Thư 

Editor: Tần Nhiếp Mặc

Thu một lần nhiều đồ như vậy tiêu hao tinh thần là điều chắc chắn. Khi Tần Hoài tỉnh lại, Mộ Nam thậm chí còn chưa dậy. Tuy cậu đang ngủ nhưng sắc mặt đã hồng hào hơn so với buổi sáng, không còn trắng bệch như thiếu máu như trước. Cậu ngủ một mạch đến tận khi mặt trời lặn bụng đói sôi lên, lúc đó mới tỉnh dậy.

Vừa nhìn thời gian, Mộ Nam cũng phải kinh ngạc với khả năng ngủ của mình: "Em ngủ nguyên cả một ngày luôn à?"

Tần Hoài xoa mái tóc rối bù của cậu: "Ngủ là phản ứng bản năng để cơ thể hồi phục mà. Thế nào, còn buồn ngủ nữa không?"

Mộ Nam lắc đầu: "Ngủ lâu thế rồi sao còn buồn ngủ nữa. Chỉ là ngủ lâu quá, người em mỏi ghê luôn."

Tần Hoài bật cười, đưa tay kéo cậu dậy khỏi giường: "Đi rửa mặt đi, ngủ mệt rồi thì ra ngoài đi dạo một chút. Trời vừa tắt nắng, đi loanh quanh gần đây xem em muốn ăn gì, ăn xong thì ghé tiệm cắt tóc cắt lại cái đầu đi."

Mộ Nam vừa đi về phía nhà tắm vừa liếc nhìn tóc Tần Hoài: "Lần trước em cắt cho anh cũng khá ổn mà, em cũng có chút tay nghề đấy chứ."

Tần Hoài cười đáp: "Là tại tay nghề anh kém, cắt cho em giống như bị chó gặm ấy. Đi sửa lại đi."

B thành sau khi mặt trời lặn đã không còn cái nóng cái rát nữa, mà chỉ còn cái oi bức khó chịu, đến mức không khí hít vào phổi cũng như mang theo sức nóng. Mới đi ra ngoài một lát, trên người đã như phủ một lớp màng dính không thông khí, bết rít đến khó chịu. May mà gần khách sạn có một trung tâm thương mại, có thể mua sắm, ăn uống, còn có cả tiệm cắt tóc. Quan trọng nhất là trong trung tâm thương mại có điều hòa, không cần chịu cái nóng ngoài trời.

Vì ngủ suốt cả ngày, chút đồ ăn buổi sáng cậu ăn được từ lâu đã tiêu hóa hết, giờ bụng đã đói cồn cào rồi. Thế là hai người vào một nhà hàng ăn tối trước, sau đó mới đến tiệm cắt tóc. Dù là tiệm cắt tóc cao cấp, nhưng cả hai đều không chọn tạo kiểu, chỉ bảo thợ cắt ngắn bớt. Giờ này có tạo kiểu đẹp đến mấy cũng chẳng giữ được bao lâu, tạo cho ai ngắm nữa đâu.

Nhìn khuôn mặt hai người, nhà tạo mẫu còn hơi tiếc nuối. Nếu tạo kiểu một chút thì nhan sắc có thể tăng thêm cả trăm điểm. Nhưng người đẹp thì dù có cắt ngắn vẫn cứ đẹp – đúng chuẩn "có sắc thì tùy hứng". Cắt tóc xong thì trời đã tối hẳn, vốn định quay về khách sạn, lại tình cờ phát hiện một cửa hàng bán đồ dã ngoại. Trong tiệm còn bán cả dao, nhưng là loại dao thủ công mỹ nghệ như đao Đường, đều chưa được mài bén. Dù sao ở trung tâm thương mại thì không thể bán dao thuộc diện quản lý được.

Dù vậy, loại đao Đường như thế này cũng khá hiếm thấy.

Mộ Nam chọn mấy thanh, thêm một vài món đồ dùng chuyên dụng mà trong không gian của cậu dù đã có nhưng cậu nghĩ rằng chuẩn bị thêm cũng không thừa. Khi thanh toán nhân viên còn nhắc nhở rằng loại dao này không được mang lên máy bay hay tàu cao tốc, chỉ có thể gửi qua các kênh chuyển phát chuyên biệt. Nếu cần, họ có thể hỗ trợ gửi hộ.

Nhưng Mộ Nam từ chối. Không cần phiền phức vậy.

Lại tiêu thêm một khoản tiền một cách vui vẻ, Mộ Nam xách hộp quà chứa mấy thanh đao định rời khỏi trung tâm thương mại: "Lát nữa về, chúng ta xem ngày mai đi đâu chơi. Chơi thêm một ngày thôi, hôm sau về nhà luôn. Em cứ thấy ở ngoài lâu không an toàn."

Cậu vừa dứt lời, bỗng nghe "ầm" một tiếng nổ lớn. Tần Hoài theo phản xạ kéo Mộ Nam vào lòng.

Họ đã ra đến cửa trung tâm thương mại. Cùng với tiếng nổ đó, toàn bộ đèn trong trung tâm phụt tắt, tiếng la hét vang lên, người bên trong hoảng loạn chen nhau chạy ra khiến con đường vốn rộng rãi trở nên chật chội.

Tần Hoài một tay cầm lấy hộp quà Mộ Nam đang xách, một tay nắm chặt cổ tay cậu kéo nhanh ra ngoài, sợ bị dòng người đang hoảng loạn từ bên trong xô tách nhau ra.

Khi chạy ra khỏi khu vực trung tâm thương mại, họ mới nhìn thấy rõ – không biết là tầng bốn hay tầng năm vừa có vụ nổ, khói đen cuồn cuộn bốc lên. Mặt đất đầy mảnh vụn từ vụ nổ rơi xuống. Có một hai người đi đường không may mắn đúng lúc đi ngang qua phía dưới bị mảnh kính rơi trúng người. May mà chỉ bị thương không nguy hiểm đến tính mạng.

Ban ngày vì trời nóng nên ít người ra ngoài, nhưng buổi tối thì người đi lại nhiều hơn. Lúc này nghe động tĩnh, mọi người kéo đến xem rất đông. Không lâu sau, tiếng còi xe cứu hỏa vang lên từ xa, bảo vệ trung tâm thương mại lập tức giữ gìn trật tự ở cửa. Nguyên nhân vụ nổ vẫn chưa rõ, liệu có nổ tiếp không cũng chưa ai biết, nên không thể để đám đông tụ tập ở đây, lỡ có sự cố gì trung tâm sẽ phải chịu trách nhiệm.

Những vụ nổ bất ngờ như thế này kiếp trước Mộ Nam đã gặp nhiều rồi. Chỉ thấy kỳ lạ là nhiệt độ hiện giờ cũng không đến mức quá cao – B thành chỉ đang dao động từ 35 đến 38oC. Mặc dù hơi nóng nhưng vẫn nằm trong giới hạn bình thường, không đến mức gây ra nổ. Có lẽ đây chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn?

Dù là do nắng nóng hay do tai nạn, Mộ Nam cũng không hứng thú đứng lại xem. Tần Hoài cũng chẳng phải người thích hóng chuyện, hơn nữa nếu còn tiềm ẩn nguy hiểm mà không rời đi sớm, hậu quả có thể nghiêm trọng. Khi đám đông đổ dồn về phía đó, Tần Hoài đã kéo Mộ Nam rời khỏi khu vực trung tâm thương mại, người xung quanh mới bắt đầu ít dần.

Chưa đến mười phút, Mộ Nam đã ướt đẫm mồ hôi, lưng áo của Tần Hoài cũng ướt sũng. Thấy vậy, Mộ Nam vội lấy quạt nhỏ ra quạt cho Tần Hoài.

Tần Hoài ngăn tay cậu lại, thấy sắc mặt cậu bình thường, không hề hoảng loạn vì vụ nổ bất ngờ, lúc này mới nói: "Chúng ta về khách sạn trước đã. Về tắm rửa, người đầy mồ hôi thế này phải hạ nhiệt ngay."

Mộ Nam nói: "Vậy ngày mai mình về nhà luôn đi anh. Anh còn chuyện gì cần giải quyết ở đây không?"

Tần Hoài đáp: "Không còn chuyện gì cần làm nữa."

Thấy anh thực sự không định quay lại căn phòng thuê kia, Mộ Nam xác nhận lại: "Thật sự không cần quay lại thu dọn đồ ạ? Dù sao để vào không gian cũng đâu chiếm chỗ."

Tần Hoài lắc đầu: "Không cần thiết, chỉ có mấy bộ quần áo mà thôi. Tiền thuê phòng cũng mới trả mấy tháng, giờ hủy hợp đồng tạm thời cũng phiền phức, không đáng để tốn thời gian."

Tần Hoài không mua nhà ở đây. Từ khi về nước, anh chỉ thuê một căn hộ nhỏ. Ban đầu định chờ Mộ Nam tốt nghiệp sẽ đón cậu về rồi mua nhà, sửa sang theo ý cậu để định cư. Nhưng chưa kịp thực hiện thì mọi thứ đã thành ra thế này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!