Chương 43: Ngươi Thua

Sở Tiêu Tiêu: "..." Người này mù quáng sùng bái mình đến vậy sao?

Với năng lực của hắn, chắc chắn phải nhận ra đề có vấn đề, vậy mà vẫn tới hỏi cô. Chỉ là hắn không nghĩ tới cô sẽ cố tình ra đề sai, gắn tình nguyện nghi ngờ năng lực bản thân, chứ không muốn nghi ngờ cô.

Nể tình buổi chiều sắp tới, Sở Tiêu Tiêu vẫn gửi lại một tin nhắn, khoanh tròn chỗ sai trong đề.

Nhìn thấy tin nhắn WeChat của Tiểu A lão sư, Âu Trí Văn trợn to mắt. Hắn cũng cảm thấy đề có chỗ không ổn, nhưng không nghĩ Tiểu A lão sư lại cố tình ra sai.

Kết quả là cả đêm hắn không ngủ nổi!

Âu Trí Văn bật ra một tiếng rên rỉ, cảm xúc trong lòng phức tạp khó tả: vừa vui mừng, vừa kích động, lại có chút bối rối.

Sau khi nhắn lại cho Tiểu A lão sư, hắn lập tức quay về phòng chợp mắt, để buổi chiều có tinh thần tốt gặp mặt lão sư.

Buổi sáng trôi qua rất nhanh.

Hôm nay, Giang Du Nhiên và mấy người kia đều phá lệ an phận, không gây chuyện. Luật sư gửi tin thông báo mọi việc đã xử lý xong.

Sở Tiêu Tiêu cũng không quên cảm ơn từng người trong số họ. Lời nói thì khách sáo, nhưng ý tứ lại lạnh lùng. Mấy người kia chỉ có thể cười gượng tiếp nhận, ngoài miệng thì bảo: "Không cần khách khí..."

Về chuyện thi đấu giữa cô và Giang Thành Lâm, sau khi được Phó Diệc Thần phê chuẩn, hiệu trưởng liền thông báo toàn trường.

Buổi chiều tạm ngừng việc dạy học, toàn bộ giáo viên và học sinh đến xem trận thi đấu này. Sân khấu được dựng từ sáng sớm, nhà trường thậm chí còn mời Âu Trí Văn đến làm giám khảo, sau trận thi đấu sẽ giảng thêm một tiết.

Toàn trường đều chờ mong cuộc thi đấu chiều nay.

Đại đa số đều tin Sở Tiêu Tiêu sẽ thắng. Một số ít thì cho rằng sai một lần không nói lên điều gì, dù sao Giang Thành Lâm cũng là giáo viên, năng lực không kém.

Thi đấu tổ chức ở sân thể dục, quy mô cực lớn, còn phát sóng trực tiếp toàn trường.

Nhìn thấy trận thế như vậy, Giang Thành Lâm thoáng chột dạ nhưng nhớ lại đề này là Tiểu A lão sư giao cho, hắn lập tức lấy lại tự tin.

Hiệu trưởng tuyên bố quy tắc: Giang Thành Lâm ra đề, Sở Tiêu Tiêu giải. Thi đấu bắt đầu.

Giang Thành Lâm viết lại đề đã chép sẵn từ tối qua, sau đó lùi về sau nhường chỗ cho Sở Tiêu Tiêu nhưng cô vẫn ngồi yên, cầm mic lên mở miệng: "Giang lão sư, đề này là ngài tự ra sao?"

Giang Thành Lâm giật mình! Chẳng lẽ cô ta đã nhìn ra điều gì?

Hắn vốn định nói là mình tự ra đề, nhưng nhìn trận thế quá lớn, nếu bị phát hiện đề này là từ chỗ Tiểu A lão sư mà hắn lại nói dối, hậu quả không dám tưởng tượng. Vì vậy, hắn sửa lời, thản nhiên nói đây là đề mình lấy được từ nơi khác, không phải tự ra.

Sở Tiêu Tiêu mỉm cười sâu xa: "Đã không phải đề của ngài, vậy thì giống như hôm qua, hai ta cùng giải đề, ngài thấy sao?"

"Được thôi!"

- Giang Thành Lâm lập tức đồng ý. Cách giải đề hắn đã học thuộc lòng, không cần phải suy nghĩ nhiều, hắn không tin cô nhanh hơn mình được.

Sở Tiêu Tiêu bước tới khu vực giải đề, cùng hắn đứng song song.

Trước khi bắt đầu, cô lại hỏi: "Thầy Giang, đề này không phải do ngài ra, vậy có cần xem lại cho chắc không? Em sợ thầy viết sai."

"Không thể nào! Tôi không viết sai!"

- Giang Thành Lâm gạt đi ngay. Đề này hắn đã thuộc lòng, còn kiểm tra lại vài lần, không thể sai được.

Hắn thấy câu hỏi của cô là sự sỉ nhục.

Hiệu trưởng đem bảng đen di động đặt ở giữa hai người, ngăn cách tầm mắt, trận thi đấu chính thức bắt đầu.

Giang Thành Lâm vội vàng viết phần giải đề đã học thuộc. Bên kia, Sở Tiêu Tiêu lại chỉ cầm bút, ngồi yên suy nghĩ, không động đậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!