Tô Bạch không ngờ được, nhị tỷ của mình lại ra mặt bảo vệ cái tên "cóc ghẻ" này như thế. Hồi trước, cái biệt danh "cóc ghẻ" cũng chính miệng nhị tỷ đặt ra cho hắn.
Đại Hổ là "cóc ghẻ", thì thịt ngỗng tự nhiên chính là nhị tỷ Tô Liên Y, dù con ngỗng này có hơi béo một chút.
"Gọi là tỷ phu đi." Tô Liên Y siết mạnh tay, véo tai Tô Bạch không thương tiếc.
"Á á á… đau… tỷ ơi, ta biết rồi, gọi thì gọi, tỷ phu… tỷ ơi, ta gọi rồi, tha cho ta đi!" Tô Bạch vội vàng chịu thua, dù sao gọi là gì cũng là tỷ tỷ định đoạt, "cóc ghẻ" hay "tỷ phu" thì cũng thế thôi.
Tô Liên Y thấy Tô Bạch đã ngoan ngoãn đổi giọng, mới buông cái tai to tròn của hắn ra, ánh mắt lại liếc về phía bóng lưng Đại Hổ.
Lờ mờ nhìn thấy cơ lưng căng cứng của Đại Hổ chậm rãi thả lỏng, mãi đến khi hắn bước hẳn vào trong nhà, nàng mới khẽ thở phào.
"Tỷ nhìn cái kiểu ngông nghênh của hắn đi, tức chết ta!" Tô Bạch xắn tay áo, bộ dạng hùng hổ như sắp nhào tới liều mạng với Đại Hổ.
Tô Liên Y dở khóc dở cười, lườm hắn một cái, giọng thấp xuống: "Đừng có mà chọc vào hắn, ngươi đánh không lại đâu."
Tô Bạch không phải kẻ ngốc, vừa nghĩ đến cái thân hình đầy cơ bắp của Đại Hổ ban nãy, liền ỉu xìu, chỉ còn biết tức tối nuốt giận.
Tô Phong đứng ngoài nhìn chuyện này từ đầu đến cuối, trong đầu vẫn quanh quẩn nỗi buồn ban nãy, lặng lẽ ra sân ngồi bệt lên tảng đá to, trông như mất hồn.
Tô Liên Y cầm lấy miếng thịt trong tay Tô Bạch: "Tam đệ, ta là tỷ ngươi, không bao giờ hại ngươi. Nghe lời ta, tuyệt đối đừng chọc vào Đại Hổ."
Tô Bạch gật đầu lia lịa: "Đương nhiên, từ bé ta đã nghe lời tỷ, chưa bao giờ cãi lại mà."
"Vậy thì tốt." Tô Liên Y gật đầu, rồi xách thịt vào bếp, thoăn thoắt rửa rau, cắt thịt, vo gạo nấu cơm. Thò đầu ra dặn: "Tô Bạch, đi gọi Hoàng thị sang ăn cơm."
Tô Bạch ngạc nhiên: "Cái người góa phụ ấy á? Từ bao giờ ngươi thân thiết với nàng ta vậy?"
"Đừng có mở miệng ra là "góa phụ"! Về sau phải gọi là Hoàng Sơ Huỳnh tỷ, nàng ta còn phải dạy chữ cho ngươi. Đừng có hỗn!" Thấy Tô Bạch vừa kinh ngạc vừa bĩu môi, Tô Liên Y trừng mắt dọa cho hắn cụp tai, đành lóc cóc đi mời người.
Năm người, sáu món mặn một món canh, bữa cơm coi như khá thịnh soạn.
Hoàng Sơ Huỳnh vốn không phải lần đầu ăn cơm ở nhà Tô Liên Y. Nàng ta hay sang ăn chực, chẳng phải vì nghèo đến mức không mua nổi thức ăn, mà vì cảm thấy cơm Tô Liên Y nấu hợp miệng. Nhiều lần muốn đưa tiền cơm nhưng Tô Liên Y đều từ chối, Hoàng Sơ Huỳnh mới góa chồng, tiền bạc giữ được phần lớn là tải sản phu quân để lại, còn phải để dành nuôi con sau này.
Cơm xong, cha con Tô Phong về nhà trước, chỉ còn Hoàng Sơ Huỳnh ở lại giúp Tô Liên Y dọn dẹp. Bụng nàng ta lúc này chưa lớn lắm, dù Tô Liên Y ngăn mấy lần, nàng ta vẫn cứ cố làm vài việc nhẹ tay.
…
Một đêm trôi qua, ngày hôm sau đã đến.
Tờ mờ, Hoàng Sơ Huỳnh đã có mặt ăn sáng, cũng là do Tô Liên Y dặn.
Vì cô nàng này tính ngốc nghếch, chẳng biết tự chăm sóc bản thân, hay quên bữa, Tô Liên Y cho dù không thương thì cũng phải lo cho đứa nhỏ trong bụng nàng ta, nên ép ăn bằng được.
Bữa sáng còn chưa xong, Tôn Cẩm đã tới.
"Liên Y tỷ, ta tới rồi đây." Tôn Cẩm còn nhỏ, lần đầu nhìn thấy Đại Hổ và Hoàng Sơ Huỳnh nên thẹn thùng không dám nhìn thẳng.
Tô Liên Y vội đặt bát xuống, dịu giọng: "Đã ăn sáng chưa? Chưa ăn thì ăn cùng luôn nhé." Nàng không ngờ Tôn Cẩm tới sớm thế, đủ biết đứa trẻ này khao khát được học chữ đến mức nào.
"Liên Y tỷ, ta ăn rồi. Nương ta bảo mang cái này tới cho tỷ." Cậu bé đưa chiếc giỏ cho Tô Liên Y, bên trong đựng đầy trái cây và rau tươi.
Tôn gia ngày càng khó khăn, chẳng kham nổi một cắc bạc, nên Ngô thị phải xoay đủ mọi cách, lo lấy chút đồ ăn ngon mang tới cho Tôn Cẩm mang đến, coi như đáp lễ.
Sáng sớm, Sơ Huỳnh cũng ra khỏi phòng, mắt cong cong, cười hỏi Tô Liên Y: "Đứa nhỏ này là Tôn Cẩm mà ngươi từng nhắc sao?"
"Ừ, đúng là nó đó." Tô Liên Y mỉm cười, rồi giới thiệu hai người. "Cẩm nhi, đây là lão sư dạy chữ cho ngươi sau này, gọi là Sơ Huỳnh tỷ tỷ được rồi."
"Sơ Huỳnh tỷ tỷ." Tôn Cẩm vội cúi đầu hành lễ, đầy vẻ biết ơn. Đối với một đứa con nhà nghèo như cậu bé, được đi học cứ như mơ giữa ban ngày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!