Các bạn kéo Nghê Gia sang thảo luận kịch bản, nhưng Nghê Gia không lọt tai lấy nửa chữ, tất cả sự chú ý đều vô thức chuyển sang phía Mạc Doãn Nhi và Nghê Lạc.
Hai người đứng bên cửa sổ, ánh mặt trời ấm áp.
Một trẻ trung tuấn tú, một thùy mị đáng yêu, thoạt nhìn, thật đúng là...
Chẳng qua...
Tuy Nghê Lạc mỉm cười nhưng rất lễ phép và lạnh nhạt. Nghê Gia biết, cậu đang băn khoăn vì Nghê Gia ở đó, cậu biết Nghê Gia không thích Mạc Doãn Nhi.
Nhưng Mạc Doãn Nhi thì tươi cười ngọt ngào, còn nghiêng người tựa vào lan can, chẳng biết vô tình hay cố ý làm thân hình chữ S hiện ra rõ mồn một.
Nghê Gia bực mình, Mạc Doãn Nhi đang có hướng dùng chiêu thường dùng để quyến rũ đàn ông với Nghê Lạc.
Kiếp trước, tình cảm ban đầu Nghê Lạc dành cho Mạc Doãn Nhi chỉ giới hạn ở tình chị em rất đơn thuần. Nhưng sau này khi Mạc Doãn Nhi có động cơ xấu ra sức cám dỗ tấn công, em cô đã rơi vào tay giặc, trở thành người hâm mộ cuồng nhiệt của Mạc Doãn Nhi.
Từ khi Mạc Doãn Nhi phát động thế tiến công tình ái, quá trình chuyển tình thân thành tình yêu chỉ vỏn vẹn hai tháng, đủ để chứng minh chỉ cần Mạc Doãn Nhi vừa ý thì người đàn ông nào cũng lọt vào tay ả.
Kiếp này, có lẽ Mạc Doãn Nhi muốn mượn sức của Nghê Lạc. Dù sao bà nội cũng đã quyết định không trao quyền kinh doanh cho người ngoài (bao gồm cả ả) nên sẽ ra sức bồi dưỡng Nghê Lạc. Đứa bé suy nghĩ đơn giản lại dễ mắc lừa này sau này sẽ là người thừa kế Hoa thị của nhà họ Nghê.
Nắm bắt được cậu, chẳng phải là nắm bắt được ngọn núi vàng của Hoa thị sao?
Nghê Lạc!
Mạc Doãn Nhi xưng hô thế này làm Nghê Gia biết không ổn, trước kia lúc nào ả cũng gọi cậu là Lạc Lạc như một người chị.
Nghê Gia lại nhìn sang, thấy Mạc Doãn Nhi nhìn Nghê Lạc, đượm vẻ u sầu pha lẫn bi thương:
"Nghê Lạc, chị phát hiện ra mình thật ngu ngốc. Được nhà họ Tống nuôi dưỡng, chị muốn cống hiến một phần sức lực cho cái nhà này, báo đáp công ơn đón nhận, không ngờ không hiểu giá cả thị trường nên chọn nhầm, chị đúng là đồ sao chổi xúi quẩy mà".
Cô ả đã nói như thế, Nghê Lạc đương nhiên phải an ủi:
"Không đâu, chị vốn không biết, đương nhiên sẽ phạm sai lầm. Nhưng chị cũng chỉ vì có ý tốt thôi".
Nghe cậu nói thế, Mạc Doãn Nhi lập tức vui sướng khuây khỏa hẳn:
"Em đúng là biết an ủi người khác. Em không biết đâu, sau khi chị chọn nhầm xong, bởi không muốn làm nhà họ Tống tổn thất số tiền lớn như thế nên phải nuốt lời, chuốc bao nỗi nhục từ những người xung quanh. Nhưng", cô ả cười đến là kiên cường, như diễn viên chính diện trên phim truyền hình,
"chị thà để người ta giẫm nát dưới chân cũng không muốn làm nhà họ Tống bị tổn thất".
Hừm, làm như gần chục triệu tiền ký quỹ không phải là tổn thất.
Nghê Lạc cau mày, hơi buồn rầu, nói:
"Em chỉ biết người nhà họ Tống không phải hạng tốt đẹp gì. Việc lớn thế này không nên giao cho người mít đặc như chị, lúc sai lầm lại đổ hết trách nhiệm cho chị, đúng là vô lý. Việc hại não lại cần tư duy cần chuẩn bị cần suy tính này, chỉ dựa vào chị, làm sao thành công nổi?".
Nghê Gia: ....
Ai đến giải thích cho tôi với, thằng ngốc Nghê Lạc này rốt cuộc đang bất bình thay Mạc Doãn Nhi hay đang móc vào chỗ rách cạnh khóe cô ả lù đù đây?
Thật ra, cậu chỉ là nhắc đến Tống Minh thì bất mãn thôi.
Mạc Doãn Nhi cũng bị lời của Nghê Lạc làm sửng sốt, không biết cậu đang thương xót hay đang châm biếm. Tuy vậy, ả thầm phân tích rất nhanh, suy nghĩ của Nghê Lạc khá đơn giản, chắc không phải đang mỉa ngầm ả. Ả thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng vẫn còn một vấn đề khác.
Cô ả lả lơi lâu như thế, rốt cuộc cậu có ý thức được không? Đương nhiên là không.
Mạc Doãn Nhi lại tiếp tục kiên trì mềm mỏng biểu diễn:
"Haizz, chị đúng là số lận đận long đong. Trong nháy mắt đã ngã từ thiên đường xuống địa ngục, mất đi em và mẹ, bây giờ còn phải ăn nhờ ở đậu, chỉ có thể ấm lạnh tự hay", nói xong, mắt lại ầng ậng nước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!