Chương 30: Ngủ Ngoan Đi

Thấy bên bọn họ nói chuyện có vẻ náo nhiệt, đạo sĩ bèn hỏi, "Mấy người đang nói gì thế?"

"Đừng nói chuyện," Dương Nhĩ Từ lạnh lùng bảo.

Giọng cô bình tĩnh, nhưng không hiểu sao lại rất thuyết phục, "Độ ấm ở đây có vẻ sai sai, dường như nhiệt độ đang hạ dần xuống.

Từ lúc chúng ta khởi tạo lại đến bây giờ, nhiệt độ cơ thể đã hạ xuống khá nhiều rồi."

An Vô Cữu gật đầu, "Cơ thể người không chịu được lạnh trong thời gian dài."

"Nếu cứ ở đây mãi, chúng ta có thể bị chết cóng mất."

Nhưng ở đây dường như chẳng có thứ gì.

Dương Nhĩ Từ đi đến trước cái màn hình kia.

Đoán là máy tính, cô ta cố tìm cách khởi động nó nhưng đều thất bại.

Trong phòng chẳng có đồ vật gì, nên An Vô Cữu đành thử bắt đầu tìm manh mối từ những người khác.

Cậu phát hiện Chung Ích Nhu đang mặc áo blouse trắng như áo bác sĩ, nhìn kỹ thì còn thấy được một chiếc thẻ công việc cài vào ve áo, nhưng mặt trên chỉ có số.

[Trung tâm nuôi dưỡng E06]

Vì thế, cậu cũng kiểm tra ve áo của mình.

Quả nhiên, trên đó cũng đánh số: [Trung tâm nuôi dưỡng A02]

Nhưng mà, trang phục của cậu không giống trang phục của Chung Ích Nhu.

Cậu chỉ mặc quần tây và áo sơ mi đơn giản, trên cổ tay trái là một chiếc đồng hồ điện tử màu trắng.

Có vẻ như chiếc đồng hồ này được làm từ gốm sứ, nhưng hình như nó đã hỏng rồi, trên mặt đồng hồ vẫn dừng lại ở lúc 3:20:41 sáng ngày 8 tháng 10.

An Vô Cữu ấn vào nút bên cạnh đồng hồ.

Nút này chỉ tạm thời tắt đi các ký tự này, một giây sau chúng lại xuất hiện, thời gian hiển thị vẫn y như cũ.

Cậu quay đầu nhìn Thẩm Thích, "Trên người anh có thẻ không?"

Thẩm Thích cúi đầu, đưa thẻ trên quần áo cho An Vô Cữu xem.

Trên đó viết [Trung tâm nuôi dưỡng A01].

"Quả nhiên cũng có..." An Vô Cữu nắm lấy cổ tay của anh, phát hiện ra anh cũng có một chiếc đồng hồ cùng loại.

Nhưng mà, đồng hồ của anh là màu đen, đồng hồ màu đen trên nền găng tay đen dường như chẳng nhìn thấy được.

Thời gian của nó dừng lại ở lúc 3:19:51 sáng ngày 8 tháng 10.

Sớm một phút so với đồng hồ của cậu.

"Chúng ta có cùng style này," Thẩm Thích nói.

An Vô Cữu gật đầu.

Như thể vừa phát hiện ra gì đó, cậu hỏi những người khác, "Trên người mọi người có thẻ công việc không?"

Những người khác kiểm tra một lúc, phát hiện ra đúng là bọn họ có thật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!