Chương 22: Nữ Tôn Quốc (1)

Nữ tôn quốc, nữ nhân là trụ cột, nam tử ở nhà coi sóc việc nhà, sinh con dưỡng cái. Mà nhiệm vụ lần này của Cát Tường là đến nữ tôn, cướp chồng người ta. Đúng thế, không nghe nhầm, cô lần này chính thức đi làm tiểu tam!

"Hệ thống, ngươi xác định?" Cát Tường day trán.

"Vô cùng chắc chắn."

Haha. Được lắm.

[Nam chính: Như Lan

Tuổi: 18

Thân phận: Lân vương phi

Cốt cách như lan, lạnh lùng âm hiểm. Vì lợi ích gia tộc mới gả đến Lân phủ, mỹ nhân có độc.]

[Nữ chính: Thuyên Tâm

Tuổi:23

Thân phận: Lân vương gia

Là một nữ vương gia tiêu dao, tam phu tứ thị. Theo kịch bản miêu tả thì là một người thông minh, có tài.]

Còn Cát Tường? Đương nhiên là một nhân vật tôm tép bảo vệ vương phủ. Mẹ kiếp, cái này cũng quá phụ rồi đi! Một ngón chân nam chính còn không sờ đến, nói gì đến chia uyên rẽ thúy!

Càng bi ai hơn, nàng vẫn mang cái khuôn mặt họa thủy của mình đến đây! Nam hầu trong phủ, cứ vài ngày lại chạy đến một đám tặng khăn thêu, túi thơm. Lạy trời, có thời gian liếc mắt đưa tình thì mau tìm cách dẫn vương phi của các người ra ngoài dạo chơi đi!

Lân Vương phi Như Lan quả nhiên là đệ nhất mỹ nhân, tóc như nhung lụa, mắt tựa trời sao. Chỉ cần nhìn thấy một lần là sẽ ấn tượng cả đời. Cát Tường ngồi trên bậc thềm uống sinh tố cà chua, mắt chăm chú nhìn "mục tiêu", trong đầu trăm chuyển ngàn hồi tìm cách tiếp cận. Đừng hỏi vì sao làm một thị vệ lại nhàn rỗi đến mức này, mặt tiền đẹp thì đãi ngộ tốt thôi.

"A Tường, sinh tố cà chua uống thật ngon. Lần sau ngươi lại làm cho ta được không?" Một nam bộc làm việc quét dọn chống chổi nhìn Cát Tường, gò má đỏ ửng nói.

"Được chứ." Cát Tường cong mắt cười, quả nhiên nam bộc kia vội vàng cúi gằm mặt, tiếp tục quét dọn.

Như Lan đang kiểm tra sổ sách, thật ra thì nãy giờ y đã phát hiện ra bị người nhìn chằm chằm, chỉ là giả bộ chưa phát hiện mà thôi. Người này cũng thật quá lớn mật, thế nhưng dám quang minh chính đại nhìn y. Phải biết, chỉ riêng Như gia đã danh chấn thiên hạ, thậm chí y hiện giờ còn là Lân vương phi, người bình thường nào dám vô lễ như vậy?

Khép lại cuốn sổ cuối cùng, Như Lan ngẩng đầu lên, ngoài ý muốn ngây người bởi cái tên 'vô lễ' nọ. Nàng ngồi trên bậc thềm, hai mắt cong như vầng trăng khuyết, dưới ánh mặt trời càng trở nên lung linh, tràn đầy sức sống. Nào có tên thị vệ nào xinh đẹp đến mức ấy? Nhìn khắp thiên hạ, Lân vương gia được đánh giá là người duy nhất xứng đôi với y, kì thực chỉ có hai người biết, đứng cạnh y, sắc đẹp của nàng ta cũng lu mờ, không đáng nhắc tới.

Mà nữ nhân kia, cho dù là dung mạo hay khí chất đều không thua kém y, thậm chí vượt qua Thuyên Tâm từ lâu.

"Thập Cửu." Như Lan trầm giọng gọi.

Một hắc y nhân lập tức xuất hiện sau lưng y, nghiêm cẩn chờ lệnh.

"Điều tra thân phận của nữ nhân kia."

"Tuân lệnh."

oOo

Cát Tường còn đang đau đầu vì suy nghĩ cách tiếp cận Như Lan, không ngờ trưa hôm ấy, nam hầu thiếp thân của y lại tìm đến nàng.

"Vương phi muốn gặp ngươi, phiền đi theo ta."

Cát Tường vui vẻ cong môi, không nói hai lời liền đi theo nam hầu kia. Đi qua mấy lối rẽ, cuối cùng cũng đến được thư phòng của Như Lan. Người cổ đại luôn thích xây nhà theo lối kiến trúc mê cung? Hình như nàng quên đường về mất rồi....

Người trong phòng đều bị đuổi ra ngoài hết, tuy nhiên Cát Tường vẫn biết, trong phòng còn một vài ám vệ ẩn thân.

"Ngươi có mục đích gì?" Như Lan ngồi trên ghế quý phi, mắt lạnh nhìn nàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!