Chương 666: Kính xin hạ cờ!

- Chỉ là đánh cờ mà thôi, hẳn sẽ không làm hỏng bàn cờ... Biết đối phương đang lo lắng cái gì, Trương Huyền mở miệng.  

Trước đó cũng chỉ là... Không cẩn thận, lần này hắn đã sớm hiểu rõ quy tắc, nhất định sẽ cẩn thận. Không cần nhiều, chỉ hạ sáu bước... Khiêm tốn mà hàm súc, ổn trọng mà khiêm tốn, chắc chắn sẽ không có vấn đề gi xảy ra.  

- Như vậy đi, c*̃ng lấy tuổi tác để định đoạt, tuổi tác lớn lên trước!  

Không để ý tới hắn, bàn tay lớn của Hồng sư vẫy một cái, đã xác định quy tắc.  

Cửa trước ta c*̃ng cho rằng không có việc gì, cũng chỉ là đọc sách mà thôi, ai có thể ngờ tới, Đào Hà Chi Thư từ tổng bộ mượn tới lại bị phế đi!  

Từ khi khảo hạch đến nay, chỉ còn có cái mạng già này của ta là không có bị ngươi chơi chết, còn muốn kiểm tra trước... Không có cửa đâu!  

- Được rồi!  

Thấy đường đường là Danh sư ngũ tinh lại sợ đến như vậy, căn bản không cho mình cơ hội giải thích. Vì vậy Trương Huyền rất là bất đắc dĩ.  

Xem ra hắn không có cách nào nghỉ ngơi trước, chỉ có thể chờ ở đây mà thôi.  

- Cũng còn may Hồng sư định lực mười phần! Nếu không, cửa này không có cách nào nhìn tiếp được nữa... Mấy người Khang đường chủ cũng lau lau mồ hôi lạnh trên đầu.  

Vừa rồi Trương Huyền nói hắn muốn lên trước, mấy người c*̃ng giật nảy mình.  

Mặc dù thoạt nhìn đánh cờ sẽ không xảy ra chuyện, thế nhưng đối mặt với Trương Huyền không ra bài theo lẽ thường này, dù là ai cũng không có cách nào xác định được ah!  

Bất kể nói như thế nào, để cho hắn khảo hạch cuối cùng cũng là biện pháp bảo đảm nhất.  

Bên này xác định quy củ, Liễu Tuyền ở trong đám người Minh Hạ đế quốc nhìn loạn, có chút xem thường.  

Hắn là người có tuổi tác lớn nhất trong đám người, kết quả... Trêu ai ghẹo ai, lần trước là người thứ nhất, lần này lại là...  

Chẳng phải tuổi tác lớn một chút hay sao, mỗi lần đều để ta tới trước...  

Chỉ là, người thứ nhất và người cuối c*̀ng, quả thực khác biệt không lớn, chỉ là cảm giác trên phương diện tâm lý không giống nhau lắm mà thôi.  

Hít sâu một hơi, vận chuyển tâm cảnh, đi vào cảnh giới tâm lặng như nước. Sau khi ôm quyền với Hồng sư hắn lập tức nhấc chân đi tới đình nhỏ.  

Thấy hắn đã đi vào, mọi người c*̃ng đồng loạt nhìn về phía trong đình.  

Đứng ở bên trong, lần lượt nhìn một vòng bốn cái cột đá. Liễu Tuyền rơi vào trong trầm tư, rất nhanh thời gian một nén nhang đã đến. Hắn nhướng mày, đi tới trước mặt khôi lỗi đánh cờ. Lại đưa tay lấy ra một quân cờ, nhẹ nhàng đặt lên trên một vị trí trống không.  

Soạt!  

Quân cờ lơ lửng ở trên không trung, chậm rãi hạ xuống.  

- Đã xuống...  

- Xem ra đường cờ này là đúng!  

Nhìn thấy quân cờ đã rơi vào bàn cờ, tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở ra một hơi.  

Vừa rồi Hồng sư đã nói, chỉ cần đi sai thì quân cờ sẽ không bỏ xuống được a.  

Cạch!  

Lão giả ở phía đối diện c*̃ng hạ xuống một quân cờ.  

Nhìn thấy vị trí này, Liễu Tuyền nhíu mày, dường như đã rơi vào trong nan đề. Chỉ có điều, không có xoắn xuýt quá lâu hắn lại xuống một quân cờ khác.  

Ngươi tới ta đi, rất nhanh đã vượt qua sáu nước, đạt đến chín nước.  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!