Ngay tại trong lòng của hắn sinh ra ý nghĩ này thời điểm, đột nhiên, Chu Duy Thanh rõ ràng cảm giác được, ngay tại chính mình bụng dưới vị trí, tựa hồ có một cỗ rét lạnh khí tức động một lần, cùng Bất Tử Thần Công thiên thứ nhất ghi chép giống nhau như đúc.
Cảm ứng được Thiên lực, Chu Duy Thanh hết sức mừng rỡ, vội vàng đem ý niệm tập trung đến bụng, dụng tâm cảm thụ dòng khí lưu thở lạnh như băng kia, dẫn dắt nó chậm rãi đi lên.
Ngoài ý muốn của hắn, khí lưu lạnh lẽo này sau khi suốt hiện thì càng ngày càng trở nên rõ ràng không hề giống với ghi chép trong Bất Tử thần công, trong Bất Tử thần công ghi chép thì nó chỉ là một tia khí lưu mà thôi. Khi dẫn dắt luồng khí lưu này đến ngực thì nó đã trở thành một dòng khí lưu nhỏ, quá trình hết sức thuận lợi, có thể thấy sẽ dẫn nó lên được huyệt Kiên Tỉnh.
"Nhất định phải thành công!" Chu Duy Thanh điên cuồng hét trong lòng, đến bây giờ hắn không thể hối hận được nữa, cắn chặt hàm răng, dùng ý niệm thúc dục dòng khí lưu lạnh lẽo kia hung hăng đánh vào huyệt Kiên Tỉnh.
Trong sát na dòng khí lưu lạnh lẽo kia đánh vào huyệt Kiên Tỉnh, Chu Duy Thanh chỉ cảm thấy nửa người bên trái trong nháy mắt mất đi cảm giác, ngay sau đó cảm giác chết lặng này từ bên trái lan sang bên phải, chỉ trong mấy lần hô hấp, cả người hắn, trừ cái đầu ra, đã hoàn toàn mất đi cảm giác.
Trong nháy mắt, một cỗ hơi thở cuồng bạo từ huyệt Kiên Tỉnh bên trái của hắn bộc phát, điên cuồng phá hoại cơ thể hắn, bất quá Chu Duy Thanh cũng không cảm thấy thân thể đau đớn nữa, hắn chỉ cảm thấy ý thức của mình càng ngày càng trở nên mơ hồ.
Phốc một tiếng. Hắn phun ra một búng máu tươi, hắn cũng không biết thật ra thì trong quá trình tu luyện Thiên lực, đau đớn cũng không đáng sợ, mà đáng sợ nhất chính là tình huống mà hắn gặp phải – mất đi ý thức.
Đây rõ ràng là tẩu hỏa nhập ma rồi. Trong phần mở đầu Bất Tử thần công cũng ghi lại, Bất Tử thần công cũng chính là Tất Tử thần công, thần công này đúng là thần kì, nhưng là trong giai đoạn đầu tu luyện hoàn toàn là dựa vào vận may, tỷ lệ thành công chỉ là một phần vạn. Chu Duy Thanh cũng không phải trong một phần vạn ấy, hắn đã tẩu hỏa nhập ma. Phá tan tử huyệt mà tẩu hỏa nhập ma, chỉ có một kết quả, đó chính là chết.
Kẻ đáng thương này vẫn còn không biết lần đặt cược này mình sắp sửa gặp phải cái gì, hắn chỉ cảm giác vị trí huyệt Kiên Tỉnh giống như một cái phễu, tinh khí toàn thân dâng lên thoát ra ngoài. Dưới tình huống sắp tử vong này, Chu Duy Thanh lại không hề cảm thấy thống khổ, ngược lại hắn lại có cảm giác phiêu diêu, siêu thoát trần tục.
Ý thức càng ngày càng mơ hồ, Chu Duy Thanh trong lòng còn nghĩ mình may mắn, chẳng lẽ ta thành công rồi sao?
Đang lúc này, một luồng khí lưu vô cùng âm lãnh từ bụng hắn bộc phát, giống như một quả cầu băng khổng lồ nổ tan tành trong bụng hắn, hơn nữa dường như vô số băng tiễn điên cuồng chui vào kinh mạch hắn. Trước đó hắn còn đang phiêu diêu, khái cảm, trong nháy mắt có cảm giác như rơi vào trong hầm băng, cảm giác chết lặng đã bị thay thế bằng cảm giác âm lãnh vô cùng.
Giờ khắc này, trong lòng hắn sinh ra một cảm giác khát máu mãnh liệt, vốn tròng mắt màu đen giờ đã trở nên đỏ rực, mái tóc ngắn mềm mại giờ đây đã dựng đứng lên, tất cả lỗ chân lông đồng thời tản mát ra khí lưu màu xám đen.
Cảm giác ở vị trí huyệt Kiên Tỉnh, khi khí lưu màu xám đen xuất hiện cũng đã biến mất, không còn cảm thấy gì nữa. Nếu nói lúc trước Chu Duy Thanh xông phá huyệt Kiên Tỉnh giống như dùng kim châm vào quả bóng, thì lỗ thủng lúc này đã được khí lưu màu xám vá lại.
Thân thể Chu Duy Thanh run lên, sự rét lạnh này cũng không phải đến từ bên ngoài mà đến từ trong cơ thể, lạnh từ trong nội tạng, từ trong máu, thậm chí lạnh đến tận xương tủy.
Hắn chỉ cảm thấy một cỗ hàn khí từ trong cơ thể không ngừng thoát ra, kèm theo hàn khí thoát ra có thể thấy rõ ràng ngoài da hắn có một làn sương màu xám đen, rét lạnh đến cực độ làm hắn không khống chế được thân thể, ngã nhào ra mặt đất, há to miệng, mỗi lần hô hấp lại thở ra một làn khí lưu màu xám đen trong cơ thể, hoa văn màu đen, xám lặng lẽ lan ra trên da hắn.
Chu Duy Thanh mạo muội tu luyện Bất tử thần công thật ra cũng không khác gì tự sát, tỷ lệ một phần vạn há lại dễ dàng gặp được. Nhưng mặc dù hắn không có vận may trong việc tu luyện nhưng ở một phương diện khác hắn lại may mắn đến cực điểm, sự may mắn này chính là từ hạt châu màu đen hắn nuốt lúc trước ở Tinh Thần sâm lâm.
Nếu như nói tu luyện thành công Bất Tử thần công thì tỷ lệ chỉ là một phần vạn thì nuốt được hạt châu kia chính là duy nhất, khả ngộ bất khả cầu. ( chỉ có thể gặp không thể tìm).
Bởi vì hắn tu luyện Bất tử thần công, phá vỡ huyệt Kiên Tỉnh, làm cho hạt châu màu đen kia đang ngủ yên bị kích phát ra ngoài. Tình cảnh này chính là do hạt châu kia tạo ra. Vốn là hạt châu kia sau khi tiến vào thân thể hắn sẽ dần cải tạo thân thể hắn, bị hắn tiêu hóa dần dần. Nhưng hắn lại tu luyện Bất Tử thần công nên đã dẫn phát ra năng lượng của hạt châu.
Hơi thở vô cùng tà ác điên cuồng bành trướng trong cơ thể hắn, năng lượng cực kì rét lạnh chính là từ hạt châu kia mà ra, luồng năng lượng này không có chút cản trở nào xâm nhập vào mọi ngóc ngách trong cơ thể Chu Duy Thanh, quá bá đạo.
Nếu đổi lại là người khác có lẽ đã bạo thể mà chết, nhưng Chu Duy Thanh thì khác, thân thể hắn đang điên cuồng hấp thu năng lượng khổng lồ trong hạt châu kia.
Thật ra thì đây cũng là nguyên nhân hạt châu kia lưu lạc trong không gian tìm kiếm không biết bao lâu mới lựa chọn Chu Duy Thanh, lúc ấy Chu Duy Thanh bị Đế Phù Nhã dùng hỏa cầu oanh kích, khi sắp tử vong từ trên người hắn tán phát ra oán khí mãnh liệt, hạt châu màu đen này bị oán khí mãnh liệt của hắn hấp dẫn mới phá vỡ không gian, vừa lúc bị Chu Duy Thanh phun trúng một búng máu, mà trong máu Chu Duy Thanh có lực lượng tà ác tương hợp với lực lượng bổn nguyên của hạt châu mới khiến nó lựa chọn Chu Duy Thanh. Về phần vì sao Chu Duy Thanh có lực lượng tà ác trong máu, thì rất đơn giản, bởi vì phụ thân hắn, Chu Đại Nguyên soái, có ý châu chính là mang thuộc tính hắc ám, cho nên thuộc tính của Chu Duy Thanh tự nhiên là giống cha hắn. vì vậy, hiện tại hắn mới có thể dung hợp hạt châu vào cơ thể.
Nhưng năng lượng của hạt châu này thật sự là quá bá đạo, ngoài bổn nguyên lực lượng của nó là hắc ám thì nó còn có nhiều loại thuộc tính khác, chính là khi tìm kiếm trong không gian nó đã hấp thu các loại năng lượng khác. Những năng lượng khổng lồ này đang dung nhập lại trong cơ thể Chu Duy Thanh làm thay đổi thuộc tính bổn nguyên của hắn. Sự thống khổ này so với nỗi đau da thịt thì khinh khủng hơn không biết bao nhiêu lần.
_______________
CVT: Bổ sung thêm 1 chương thiếu:
Chu Duy Thanh rất sợ chết, nhưng là, gia hỏa này ý chí lực lại so tuyệt đại đa số người đều phải cứng cỏi nhiều lắm, điểm này hắn nhất định phải cảm tạ mình phụ thân, nếu như không phải Chu Đại Nguyên Soái theo hắn lúc còn rất nhỏ bắt đầu liền đối hắn tiến hành ma luyện lời nói, tinh thần của hắn cũng tuyệt đối sẽ không lớn như vậy điều.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Chu Duy Thanh chỉ cảm thấy thân thể của mình lúc lạnh lúc nóng, bỗng nhiên toàn thân không gì sánh được tê dại, bỗng nhiên không gì sánh được ngứa, cả người tại trong trướng bồng không ngừng cuồn cuộn lấy, từng tầng từng tầng màu đen xám vật chất cũng đang không ngừng theo hắn làn da bên trong chảy ra, sau đó lại tản ra tới bốn phía. Mà tất cả trong trướng bồng, cũng dần dần bị này cỗ màu đen xám khí lưu tràn đầy.
Chu Duy Thanh con mắt biến thành càng ngày càng đỏ lên, hắn thần trí bởi vì thống khổ cũng đã biến thành càng ngày càng mơ hồ. Tại hắn trong tiềm thức, hắn thấy được một màn kỳ dị cảnh tượng, hoặc là nói là thấy được một cái kì lạ sinh vật.
Kia là một cái thân hình to lớn Hắc Hổ, toàn thân đen nhánh, không có bất kỳ cái gì tạp sắc, toàn thân cao thấp, đều tản ra nồng đậm màu đen xám hào quang, màu đỏ sậm đôi mắt tràn đầy tử vong khí tức, quay chung quanh tại thân thể nó xung quanh, còn có thanh sắc cùng khí lưu màu xanh lam, kỳ lạ nhất là, cái này to lớn Hắc Hổ đuôi cũng không phải là đuôi hổ, mà là một cái như là từng khối khớp xương kết nối mà thành đuôi bọ cạp, lóe ra u ám hào quang to lớn đuôi (móc) câu trên không trung giơ lên.
Lúc này sinh vật gì? Chu Duy Thanh trong lòng tràn đầy kinh ngạc cùng nghi hoặc. Hắn cũng không phải là đồ đần, chính tương phản, hắn nhưng thật ra là cái người cực kỳ thông minh, đến lúc này nếu như hắn còn chính không hiểu thân thể lúc này biến hóa cùng nuốt vào viên kia hạt châu màu đen có quan hệ, vậy hắn cũng liền không phải Chu Duy Thanh. Có thể là, đây hết thảy đã hoàn toàn không tại khống chế của hắn phạm vi bên trong, hắn có thể làm, cũng chỉ có bị động tiếp nhận.
Hắn cũng không biết đến là, lúc này, khốn nhiễu hắn mười ba năm tắc kinh mạch đã bị kia mạnh mẽ màu đen xám khí lưu trọn vẹn khơi thông, thể nội tạp chất cũng tại kia mọi loại trong thống khổ ngay tại nhanh chóng bài trừ. Chính là tu luyện Thiên Lực tiền tam trọng chỗ phải trải qua thoát thai hoán cốt quá trình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!