Ánh mắt Bùi Quý Xuyên lướt qua mặt tôi, cũng không mở lời.
Cứ thế im lặng đi đến siêu thị.
「Anh có muốn mua đồ ăn vặt gì không?」
Đi đến khu đồ ăn vặt, tôi theo thói quen hỏi một câu.
Nhưng hỏi xong lại có chút hối hận.
Bùi Quý Xuyên lại cười rộ lên: 「Như cũ.」
「Ồ.」
Tôi khô khốc đáp một tiếng.
Tay phản ứng nhanh hơn não chọn những món Bùi Quý Xuyên thích bỏ vào giỏ hàng.
Không để ý người bên cạnh tâm trạng lại tốt lên ngay lập tức.
Cho đến khi tôi đi mua ga trải giường, bất giác hỏi một câu:
「Thẩm Việt thích màu gì nhỉ?」
Mãi không nhận được hồi âm.
Tôi quay đầu lại, nhìn thấy trên mặt Bùi Quý Xuyên có một sự áp lực như giông bão sắp kéo đến.
Nhưng chỉ thoáng qua.
「S
-Sao thế?」
「Cậu ta muốn ở nhà em?」
Hai giọng nói vang lên cùng lúc.
Bùi Quý Xuyên nhìn tôi, đột nhiên bật cười khẽ:
「Cậu ta lấy thân phận gì để ở nhà em?」
Giọng nói chứa đựng sự chế giễu nhàn nhạt.
8
Đây là lần thứ hai tôi thấy Bùi Quý Xuyên gay gắt nhắm vào một người như vậy.
Lần trước là hồi đi học, có một bạn nam đưa cho tôi một lá thư tình.
Bùi Quý Xuyên đến tìm tôi, vừa hay nhìn thấy cảnh đó.
Thế là lá thư tình còn chưa kịp mở đã trực tiếp vào tay anh.
Bùi Quý Xuyên đọc lướt qua.
Cũng không nói gì, đưa tay xoa đầu tôi rồi mang thư tình đi.
Thực ra tôi và bạn nam đó không thân, cũng không để tâm lắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!