Chương 4: (Vô Đề)

Thế là trong ánh mắt mong chờ của mọi người.

Điện thoại được kết nối.

Một giọng nói khàn khàn ngái ngủ vang lên.

Mang theo ý trêu chọc:

"Bé cưng, mới xa nhau chút xíu đã nhớ anh rồi à?"

Ngay khoảnh khắc nghe rõ giọng nói đó.

Nụ cười trên mặt Bùi Quý Xuyên tắt hẳn.

Còn tôi nghe cách xưng hô của Thẩm Việt mà lòng tê dại.

Nhưng trên mặt vẫn phải cố tỏ ra vẻ ngượng ngùng đúng lúc.

"Vâng ạ, một ngày không gặp như cách ba thu."Mẹ em không tin em có người yêu rồi. Nên là, nào, chúc Tết sớm đi anh."

Khi thấy khuôn mặt đẹp trai yêu nghiệt của Thẩm Việt trên màn hình, mẹ tôi lập tức cười tươi như hoa.

Thẩm Việt cũng ngoan ngoãn lạ thường.

Miệng ngọt như mía lùi chào hỏi từng người một.

Dỗ dành mẹ tôi và Dì Trần cười tít cả mắt.

Mãi đến khi điện thoại hướng về phía Bùi Quý Xuyên nãy giờ vẫn im lặng.

Anh ta dừng lại một chút.

Rồi như thể gặp được chuyện gì vui lắm, nụ cười hiện rõ trên môi.

Giọng điệu lười biếng:

"Ồ, vị này chẳng lẽ là anh vợ tương lai trong truyền thuyết của tôi sao?"

Bùi Quý Xuyên ngước mắt nhìn Thẩm Việt.

Ngầm đối đầu gay gắt.

5

Thẩm Việt là bạn thân kiêm bạn cùng phòng đại học của Bùi Quý Xuyên.

Cũng là người duy nhất Bùi Quý Xuyên chưa từng nghĩ đến việc giới thiệu làm đối tượng cho tôi.

Theo lời Bùi Quý Xuyên thì:

"Thẩm Việt thích hợp làm người thân, làm anh em, chỉ riêng yêu đương là không hợp."Cậu ta dã tâm quá lớn, dục vọng quá mạnh. Ninh Ninh, thế giới của em bình thường và đơn giản, lại gần cậu ta em sẽ bị tổn thương."

Trước đây tôi nghe lời Bùi Quý Xuyên nhất.

Nên mỗi lần thấy Thẩm Việt, tôi đều theo phản xạ tránh xa anh ta một chút.

Vậy mà không hiểu sao lại càng khiến Thẩm Việt hứng thú.

Thế là mỗi lần tôi đến ký túc xá đưa đồ cho Bùi Quý Xuyên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!