14
Nói là thử xem sao.
Kết quả vừa về đến nơi là Thẩm Việt bắt đầu chuẩn bị cho việc hẹn hò.
Tôi nhìn một loạt hướng dẫn hẹn hò anh ấy gửi tới, không nhịn được mà phàn nàn:
"Thế này thì khác gì hẹn hò chính thức đâu?"
Thẩm Việt giả vờ không thấy.
Nhưng những hướng dẫn này chẳng cái nào được dùng đến.
Vì tôi bị cử đi công tác rồi.
Đúng ngay thành phố A mà Bùi Quý Xuyên đang ở.
Ngày khởi hành, Thẩm Việt đến tiễn tôi.
Trên đường đi dặn dò không ít.
Lải nhải nói khách sạn công ty đặt không ổn, đến chỗ anh ấy mà ở.
Lại bảo tôi đợi anh ấy.
Đợi anh ấy bận xong đợt này sẽ qua với tôi.
"Ngoài những thứ này ra, không còn gì khác muốn dặn dò sao?"
Tôi nhìn dáng vẻ ngập ngừng muốn nói lại thôi của anh ấy, không kìm được mà nảy sinh ý muốn trêu chọc.
Thẩm Việt ấp úng:
"Đừng quên quà sinh nhật của anh đấy."
Tôi kéo dài giọng Ồ một tiếng, rồi nói:
"Em còn chưa đi dạo thành phố A mấy, vừa hay có thể nhờ anh trai dẫn đi chơi."
"Thành phố A anh rành lắm mà!"
Thẩm Việt lập tức nhíu mày, giọng điệu gấp gáp hơn mấy phần:
"Em đợi anh qua, muốn đi đâu thì đi đó, anh đọc vanh vách cho em nghe hết lịch sử phát triển, câu chuyện của mấy danh lam thắng cảnh đó luôn! Còn về Bùi Quý Xuyên..."
Xin chào.
Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nói đến đoạn sau, Thẩm Việt cười lạnh một tiếng:
"Em bảo cậu ta biến càng xa càng tốt!"
Tôi cười xoa đầu Thẩm Việt:
"Chẳng phải anh nói cho em thời gian suy nghĩ kỹ sao?"
Anh ấy sống c.h.ế. t không thừa nhận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!