Năm thứ tám tôi thầm mến Bùi Quý Xuyên, anh ấy lại nhắc đến chuyện giới thiệu đối tượng cho tôi trên bàn ăn.
"Thôi không cần đâu ạ."
Tôi cười cười với anh ấy, có chút ngại ngùng:
"Bạn trai em mà biết thì anh ấy sẽ giận đó."
Bạn trai?
Giữa những tiếng trêu chọc của mọi người, bàn tay đang cầm đũa của Bùi Quý Xuyên khựng lại.
Rồi đột nhiên hỏi:
"Là người em thích à?"
Vâng.
Vậy thì tốt rồi.
Bùi Quý Xuyên nhếch mép cười, rồi cúi đầu gắp một miếng ớt xanh.
Đó là món mà anh ấy ghét cay ghét đắng từ nhỏ đến lớn.
1
Tôi không ngờ Bùi Quý Xuyên lại về nhà ăn cơm.
"Không phải anh ấy bận lắm sao?"
Tôi ngạc nhiên.
Chính vì biết dạo này Bùi Quý Xuyên bận đến mức Tết cũng không về nhà được, nên tôi mới về ở lại thêm mấy ngày.
"Dù có là tổng thống đi nữa thì Tết cũng phải tranh thủ về nhà ăn bữa cơm đoàn viên chứ!"
Mẹ tôi đuổi tôi ra ngoài.
Cứ nằng nặc bắt tôi xuống lầu đón Bùi Quý Xuyên.
Tôi miễn cưỡng ra khỏi nhà.
Bụng bảo dạ lát nữa cứ lượn một vòng trong khu nhà rồi về.
Ai ngờ vừa ra ngoài đã thấy Bùi Quý Xuyên và Hứa Chiếu Tuyết ở cách đó không xa.
Hai người đứng dưới gốc cây, mặc áo khoác cùng tông màu.
Nhìn từ xa đúng là một cặp trời sinh.
Chẳng biết họ đã nói gì.
Hứa Chiếu Tuyết tiến lên một bước, ôm chầm lấy Bùi Quý Xuyên.
Bùi Quý Xuyên không đẩy cô ấy ra.
Anh ấy quay lưng về phía tôi, tôi không nhìn rõ được vẻ mặt anh ấy lúc đó.
Nhưng chắc là đang vui.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!