Trực giác mách bảo Thời Diên..... Bùi Kỵ nhất định là tức giận rồi.
Khuôn mặt Bùi Kỵ đang căng, quả nhiên rất đáng sợ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trần Tử Di sau lưng Thời Diên run lẩy bẩy nhìn cảnh này.
Cô ta sợ người đàn ông trước mặt này hơn là người đang đau đớn hèn mọn nằm dưới đất kia.
Rõ ràng là một gương mặt yêu nghiệt ưa nhìn nhưng lại suýt nữa bẻ gãy tay người khác mà không chớp mắt.
Cảm giác được Trần Tử Di ở sau lưng đang sợ hãi, Thời Diên đầu tiên là quay người nhẹ giọng an ủi cô ta: "Không sao đâu, đừng sợ. Có chị đưa em về trước không?"
Trần Tử Di vội vàng xua tay: "Không cần đâu chị Thời Diên, em tự về được rồi."
Đùa gì vậy, để Thời Diên đưa cô ta về thì ánh mắt của người đàn ông đối diện suýt chút nữa đã giết chết cô ta rồi đó.
Thấy Trần Tử Di từ chối, Thời Diên cũng không ép cô ta, còn định nói gì đó, cổ tay bị một lực kéo đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Những ngón tay mảnh khảnh thon dài của anh siết chặt cổ tay cô, đường quai hàm chặt chẽ sắc lạnh cho thấy tâm trạng người đàn ông lúc này không được vui vẻ.
Thời Diên tự biết mình sai nên không giãy dụa, mặc cho anh kéo cô vào thang máy không nói một lời.
Nếu Bùi Kỵ không đến kịp, có lẽ vừa nãy cô đã bị tên khốn kia tát một cái thật.
Dường như mỗi khi cô gặp nguy hiểm, anh luôn có mặt kịp thời.
Từ lúc cô bị Hứa Tử Úc bắt cóc.
Rồi đến sợi dây chuyền có giá trị không nhỏ kia nữa.
Cả hôm nay.
Một loại cảm xúc khó hiểu dâng lên trong lòng cô, đau nhức khó chịu, chặn ngang cổ họng cô.
Thời Diên mím môi, thấy khuôn mặt tuấn tú của anh vẫn lạnh lùng không nói lời nào, do dự một chút, chủ động thăm dò hỏi: "Anh đến từ lúc nào?"
..."Ting" Một tiếng, cửa thang máy mở ra.
Bùi Kỵ vô cảm kéo cô vào trong thang máy, lạnh lùng nói.
"Hai tiếng lẻ hai mươi sáu phút trước."
Trong thang máy không có ai, cửa chậm rãi đóng lại, phản chiếu bóng dáng của hai người, một cao một thấp.
Anh nhếch môi, giọng điệu lạnh lùng nói: "Từ lúc em xuống xe của tên mặt trắng kia."
Tên mặt trắng kia?
Thời Diên sửng sốt một lúc mới phản ứng được anh đang nói đến Hứa Cẩn Ngôn.
Nghe anh nói đã đợi ở dưới hơn hai tiếng, trong lòng Thời Diên nhất thời mềm nhũn.
Nhưng mà, cô còn chưa kịp nói lời nào, người đàn ông bất ngờ quay người lại, nắm lấy cổ tay cô, đẩy cô vào tường thang máy.
Bóng dáng chồng chéo của hai người được phản chiếu trên vách tường sạch sẽ, bóng dáng cao lớn của anh gần như bao trùm lấy cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!