Edit: Dờ
Chị gái họ Tề vô cùng kiên nhẫn, thỉnh thoảng còn khen Thu Thu vài câu, "Đúng rồi đúng rồi! Thông minh thật đấy."
Tuy Thu Thu không hiểu nhưng thấy chị gái vui vẻ cười thì cũng ngây ngô cười theo, chị Tề đứng một bên nói, "Đi đưa cho lão nhà em đi chứ?"
Hỏi xong mới nhớ ra Thu Thu không hiểu, chị Tề lải nhải: "Em xem đi, đám đàn ông suốt ngày chỉ biết có đánh bài, còn chưa nói cho chị biết tên em."
Gắp mì sợi ra tô, chị Tề phất tay, "Đi đi, gọi nhà em về ăn."
Thu Thu rất vui vẻ, cậu muốn Tần Sấm nếm thử xem sao. Thu Thu bưng tô mì và đôi đũa đi ra chỗ đám tài xế đánh bài. Người đứng xem chật kín, Thu Thu không tìm thấy Tần Sấm đâu.
Hơn mười tài xế kêu chơi đấu địa chủ không vui, liền đổi sang chơi ba cây. Tần Sấm vừa chen vào thì một giọng nữ the thé vang lên, "Ra ngoài rồi còn lười biếng nữa, tý nữa gọi dỡ hàng ai dỡ cho? Ngứa tay hay sao mà còn chạy đi chơi bài?!"
Tên đàn ông bị vợ chửi tên là Lý Thuận, nghe tên thì có vẻ trung thực chất phác, thực ra là một tên vô lại. Thấy Lý Thuận bị vợ chửi, đám người vây xem giải tán hơn nửa.
Có người giảng hòa, "Thôi Thuận Tử, ra trông xe với vợ đi, bên này không có mày vẫn đủ người." Người lên tiếng là đồng hương của Tần Sấm, liếc xung quanh nhìn thấy Tần Sấm thì kêu anh vào, "Ấy Tần Sấm, cậu vào chơi đi."
Lý Thuận bị ép rời bàn, lại còn bị vợ chửi suốt dọc đường về xe. Mọi người thấy hai bọn họ đi xa rồi mà vẫn còn vọng lại tiếng đàn bà chanh chua đang chửi bới.
Nhà cái xáo bài rồi chia lại, cũng không biết ai bắt đầu trước, Lý Thuận vừa đi thì rảnh miệng tán gẫu về chuyện nhà hắn.
"Trước kia Thuận Tử chạy xe một mình cơ mà?"
Một người tự xưng là đồng hương của Lý Thuận đáp, "Lý Thuận chạy xe chạy lên giường người ta luôn, lần trước về nhà đòi ly hôn vợ, nhà nó không cho, vợ nó cũng không chịu, thế là theo xe tới đây trông chừng nó."
Mỗi lần nghe chuyện kiểu này sẽ luôn có người đánh giá vài câu, "Lý Thuận cũng chả ra gì, thấy cô nào đẹp là xán lại ngay. Lần nào tới chỗ A Lan cũng rớt nước miếng thòm thèm."
"Vợ nó cũng kinh nhỉ, chửi chồng như con, sớm muộn gì cũng ly hôn thôi."
Mấy tên tài xế mồm năm miệng mười bàn tán, Tần Sấm im lặng không nói gì, chuyện nhà người ta, coi như là chuyện trà dư tửu hậu mà nghe thôi.
Một lúc sau cả đám tập trung đánh bài, không quan tâm chuyện nhà Lý Thuận nữa.
Thu Thu thấy đám người đông nghịt thì không dám tới gần, chỉ có thể đứng tại chỗ nhỏ giọng gọi, "Sấm ca..."
Bên kia vừa xong một ván, nhà cái lại xáo bài, Tần Sấm thoáng nghe thấy giọng Thu Thu, vội vàng nói, "Chờ chút đã."
Thấy Tần Sấm không đáp lại, Thu Thu sốt ruột. Chợt nhớ ra lúc trước ở trong xe Tần Sấm bảo cậu gọi lão công, cậu đành cất giọng gọi lên, "Lão công..."
Tần Sấm sửng sốt, vội vàng đẩy đám người đi ra, đám tài xế cũng quay đầu ra nhìn, trêu ghẹo nói, "Dổ ôi bà xã nhà ai đấy, gọi sến súa quá."
Thu Thu đứng cách đó không xa bưng tô mì nhìn anh, Tần Sấm vui muốn điên lên được, đắc ý vô sỉ nói: "Nhà tôi nhà tôi! Hết cách rồi, dính người lắm, các ông cứ chơi tiếp đi."
Sau đó anh quay lại đáp Thu Thu, "Đây! Anh tới đây vợ ơi!"
"Tần Sấm, chừng nào thì cưới đấy?" Mấy người quen của Tần Sấm không tin, theo ánh mắt của Tần Sấm nhìn ra thì thấy một cô gái nhỏ rất xinh, buộc tóc, mặc quần đùi ngắn đứng bên cạnh xe.
Tần Sấm ném xấp bài trong tay, nói: "Sắp rồi, qua chuyến này về Trùng Khánh sẽ cưới, đến lúc đó mời mấy ông tới uống rượu mừng."
Cả đám nhìn Tần Sấm chạy ra, Thu Thu cũng bước lên đem tô mì đưa cho anh. Tần Sấm cầm đũa trộn, gia vị phía dưới đảo đều lên, một bát mì đủ vị khiến người ta vừa nhìn đã muốn ăn.
"Em làm hả?" Gắp một đũa cho vào miệng, Tần Sấm chưa nếm ra vị gì đã bắt đầu khen, "Ngon lắm, chị gái kia dạy em đấy à."
Chị Tề đứng ngay phía sau, quở trách, "Cậu còn chưa nói tên cô gái này cho chị biết đâu đấy."
"Thôi chết, cảm ơn chị nhé, em ấy là Thu Thu." Tần Sấm bưng tô đút mì cho Thu Thu ăn, hỏi, "Có để phần cho mình ăn không đấy?"
Chị Tề trả lời, "Cổ chỉ nấu một bát cho cậu thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!