13
Bầu trời đêm nay có rất nhiều sao.
Tôi đang cầm hoa, bước qua từng ngọn đèn đường.
Khi bước tới cổng chung cư tôi nhìn thấy một chiếc Porsche quen thuộc đậu dưới tòa nhà.
Ninh Dịch tựa người vào xe, tàn thuốc giữa kẽ ngón tay sáng đỏ, nhìn không rõ nét mặt.
"Trễ như vậy mới trở về." Giọng anh vang vọng trong màn đêm dày đặc, ánh mắt rơi vào tay tôi, "Hoa là do anh ta tặng?"
Tôi không trả lời.
"Chắc không phải em đã quên, tôi là bạn trai của em rồi chứ?"
Tôi chớp mắt một cái, nhịn không được cười, "Anh sẽ để một người bắt nạt em gái anh trở thành bạn gái sao?"
Ninh Dịch đứng thẳng người, dụi điếu thuốc trên mui xe, chậm rãi đi về phía tôi.
Tôi cuối cùng cũng thấy rõ mặt anh ta, anh đèn đường đổ bóng nhẹ lên bờ mi.
Anh ấy đến gần và đặt thứ gì đó vào tay tôi
Là một quyển nhật ký cũ kỹ.
Tôi mở ra, nhờ vào ngọn đèn mờ nhạt mà đọc nội dung bên trong.
Chỉ còn vài trang rải rác, hơn phân nửa đều bị xé bỏ.
Nhưng những chữ còn xót lại, đều tràn ngập sự bắ/t nạ/t và bạ/o lự/c.
Đầu tôi trở nên choáng váng và không thở nổi.
Buồn cười nhất chính là nó lại trở thành chứng cứ để Ninh Dịch lên án tôi.
Tôi vẫn không hiểu sao anh ta lại luôn chắc chắn rằng tôi là người bắ/t nạ/t Ninh Hàm, dù tôi có giải thích thế nào cũng không tin.
Thì ra là vì quyển nhật ký này.
Năm đầu ở trường trung học tôi và Ninh Hàm ngồi cùng bàn.
Mọi người đều nói tôi và cô ta trông rất giống nhau, ngồi gần nhau giống như hai chị em vậy.
Ninh Hàm ở dưới bàn huých huých tay tôi còn nháy mắt với tôi.
Mối quan hệ của chúng tôi ngày càng tốt đẹp hơn, chúng tôi để tóc mái giống nhau, đi giày giống nhau và sử dụng những thứ giống nhau.
Lúc đầu chữ viết của cô ta rất xấu sau lại luyện tập nên ngày càng giống chữ của tôi, đến mức khó có thể phân biệt được.
Tôi khi đó vô cùng sợ hãi Ninh Hàm, thậm chí khi viết nhật ký cũng không dám viết tên ra.
Cô ta xé bỏ nội dung có thể lộ ra thân phận, chỉ để lại những trang miêu tả mơ hồ.
Sau đó ném nó trước mặt người lớn làm bằng chứng để cắn ngược lại tôi.
Sau khi tan rã, cô ta lấy sách giáo khoa đập vào mặt tôi.
"Giả làm gái ngoan thật mệt." Cô ta nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ, "Mày có thấy mình giả tạo không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!