Chương 2: (Vô Đề)

4

Tôi không đi làm.

Tôi cả ngày vùi vào ổ chăn, tắt điện thoại, mở TV ở mức âm lượng lớn nhất, chỉ có như vậy, mới có thể lấn át tiếng ồn trong đầu tôi.

Ninh Dịch có chìa khóa nhà tôi.

Anh ta mở cửa, không nhanh không chậm đi đến mép giường, xốc chăn lên.

Ánh mắt bình tĩnh mà trần trụi mà đánh giá tôi.

Điều hòa đang chỉnh nhiệt độ rất cao.

Nhưng tôi lại cảm thấy rất lạnh, ẩm ướt, bụng dưới đau đớn.

Một lúc sau, cánh tay anh ta luồng qua đầu gối, đem tôi từ trên giường ôm lên.

Trên khăn trải giường dính một mảng lớn vết má.u

Anh ta dùng chăn bao tôi lại, đặt lên trên sô pha, đi phòng bếp nấu cháo.

Cháo chín, anh ta ôm tôi trong ngực, từng thìa từng thìa đút tôi ăn.

Tôi bị anh ta ép phải mở miệng, gian nan nuốt.

Ăn cháo xong, anh ta đặt cằm lên đầu tôi, dùng bàn tay to lớn mát xa bụng một cách nhịp nhàng.

Bàn tay đó rất ấm.

Đau đớn của tôi cũng giảm bớt.

Tôi mất ngủ suốt đêm, tưởng cứ như vậy mà chìm vào giấc ngủ.

Anh ta đột nhiên mở miệng, "Đau không? Em gái tôi lần đầu tiên đến kỳ sinh lý, bị các người dùng chân đá mạnh vào bụng, lúc quần em ấy dính má. u lại hùa nhau cười nhạo, có phải cũng đau giống vậy không?"

Chỉ một thoáng.

Đầu tôi giống như bị tạt một chậu nước lạnh, lạnh lẽo lan đến tận xương tủy.

– —

5

Ninh Dịch mỗi đêm đều sẽ tới.

Tôi đem cửa phòng khóa lại.

Anh ta gõ cửa, không có người đáp lại.

Mười phút sau, tôi cho rằng anh ta đã rời đi.

Ngoài cửa lại truyền đến âm thanh của dụng cụ mở khóa.

Ninh Dịch đổi ổ khóa của tôi.

Anh ta đưa tôi chìa khóa mới, ngồi trên sô pha lẳng lặng nhìn tôi.

"Đồ ăn trên bàn sao lại không ăn?" Anh ta hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!