Trịnh quận công quỳ sụp xuống trước xác Trịnh Uyển, khóc la thảm thiết.
Ai cũng hiểu ông ta khóc cho con gái, nhưng còn "cháu ngoại" nào thì không ai hiểu.
Quan phủ đến, biết người chết là quận chúa Trịnh Uyển thân phận không nhỏ thì đen sầm mặt mũi, vụ này căng rồi.
"Tiền bạc tư trang của quận chúa không mất mát cái gì, có thể loại trừ khả năng g. iết người cướp của.
Nhưng tư thế chết của quận chúa có hơi kỳ quái, vừa bị treo cổ vừa bị đóng năm phát dao găm trên người: hai tay, hai chân, và một phát giữa trán."
"Xem ra là hung thủ có thù oán với quận chúa rồi."
- Quan phủ nói.
- "Chẳng hay quận chúa có thù oán với ai không?"
Trịnh quận công nghe vậy thì đỏ mắt nghĩ đến một người, con Thị Ngải, chỉ có thể là nó! Nhưng nó là con hầu của Cảnh Dương, đang đi theo cậu điều tra vụ án ở tít vùng biên giới, làm sao mà chạy về đây để g. iết con gái của ông được chứ?
Ông ta đành cắn răng nói: "Không có."
Đúng lúc này, một người lính của quan phủ chạy đến báo cáo:
"Bẩm quan, đã thẩm vấn tất cả những người có mặt trong nhà trọ đêm qua, trừ một người bỗng nhiên mất tích."
"Mất tích? Là ai? Kẻ này nhiều khả năng chính là hung thủ."
"Là con hầu gái của quận chúa, tên Hồng Ngọc."
"Đi tìm bắt nó về ngay lập tức cho ta!"
Quan phủ quát lớn ra lệnh, rồi quay sang an ủi Trịnh quận công: "Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ tóm được hung thủ, cho ngài câu trả lời."
"Con Hồng Ngọc? Sao nó dám? Đúng là đồ vô ơn mà! Con gái ta thương tình nó bơ vơ không nơi nương tựa, thu nhận nó làm hầu gái, không ngờ nó dám phản bội g. iết chủ như vậy!"
Lính đi tìm người thì rất nhanh đã quay về: "Bẩm quan, đã tìm thấy Hồng Ngọc, nhưng...! nhưng..."
"Nhưng cái gì?"
- Quan cáu nhặng lên.
"Nhưng...! ả đã chết rồi! Chết đuối ngoài sông, chúng thuộc hạ đã vớt xác đem về đây!"
Tất cả mọi người vây quanh xem cái xác chết đuối kia, Trịnh quận công nhìn cái xác, sắc mặt khó coi: "Đúng là nó, con Hồng Ngọc."
"Nhưng một đứa bị điên như nó mà lại làm được chuyện treo cổ rồi đóng găm xác lên tường như thế này là quá hoang đường, nó nhất định có đồng phạm!"
Trịnh quận công gắt um lên, ông ta đắn đo mãi không biết có nên kể chuyện Trịnh Uyển đang mang thai đứa con của Cảnh Dương không, và cả chuyện mấy ngày nay ả cứ hùng hổ đòi đi tìm đạo sĩ nữa.
"Chuyện này cần điều tra thêm, trước hết chúng ta nên đưa quận chúa xuống, để thế này rất khó coi."
Người của quan phủ gỡ xác Trịnh Uyển xuống, sau khi gỡ được rồi thì ai cũng tái mặt hít vào một ngụm khí lạnh:
"Nhìn kìa, cái gì trông lạ thế? Cứ như bùa ngải gì vậy!"
Trên tường, có năm vết dao găm ứng với năm vị trí Trịnh Uyển bị dao găm vào xác: đầu, hai tay, hai chân.
Năm vị trí đó được nối với nhau bởi những nét vẽ bằng máu, tạo thành hình ngôi sao.
Bao ngoài ngôi sao còn có một đường tròn đi qua năm điểm, hiểu đơn giản là một cái hình tròn có hình ngôi sao ở giữa, tất cả các nét vẽ đều bằng máu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!