Chương 37: (Vô Đề)

Buổi tiệc mừng sinh nhật của Tổng giám đốc Công nghệ Vận Hưng được ấn định vào tối cuối tuần. Kỷ phu nhân kéo chồng và con trai cùng đi chọn lễ phục.

Kỷ Thành Chiêu giữ bộ mặt nghiêm nghị để mặc cho người vợ dịu dàng sai bảo anh giơ tay, nhấc chân. Kỷ phu nhân đứng cách xa một chút, quan sát chồng từ trên xuống dưới, rồi bảo ông đi vài bước để xem có vừa ý không.

Kỷ Thành Chiêu đi được nửa vòng: "Đủ chưa?"

Kỷ phu nhân tiến lại gần, chỉnh lại nơ cổ cho ông, gói ghém chồng đâu vào đấy, rồi đến lượt con trai.

Lễ phục của Kỷ Ngọc Lâm là tông màu sáng, vì Kỷ phu nhân cho rằng màu tối trông quá chững chạc. Dáng vẻ và khí chất tổng thể của Kỷ Ngọc Lâm phối hợp với âu phục màu nhạt càng làm toát lên vẻ thanh nhã và tuấn tú.

Cậu cũng đi vài vòng quanh giống với bố mình, rồi dừng lại chủ động hỏi: "Mẹ, như vậy được chưa ạ?"

Kỷ phu nhân không nhịn được bước lên ôm cậu một cái: "Con trai mẹ mặc gì cũng đẹp."

Bà lấy từ trong hộp ra một đôi khuy măng sét để gắn vào tay áo cho cậu, vẫn cảm thấy còn thiếu gì đó, bèn quay vào phòng lấy ra một chiếc trâm cài áo mà bố của bà từng đeo.

Chiếc trâm lông vũ ánh lên sắc sáng dịu, đuôi lông đính một viên ngọc trắng óng ánh, mang đậm hơi thở cổ điển, phối với Kỷ Ngọc Lâm lại càng tăng thêm vẻ hài hòa và tinh tế.

Kỷ phu nhân nói: "Chiếc trâm này từng là món đồ ông ngoại con thích đeo nhất. Lẽ ra lúc ông mất, mẹ nên mang theo để chôn cùng ông, nhưng khi ấy mẹ nhớ ông quá, nên giữ lại làm kỷ niệm... nhìn vật nhớ người."

Bà ngắm hàng mày ánh mắt của Kỷ Ngọc Lâm, xúc động: "Không ngờ giữ đến tận hôm nay, về sau con hãy mang theo nó nhé."

Kỷ Ngọc Lâm: "Nhưng mà..."

Kỷ phu nhân mỉm cười: "Con với ông ngoại có khí chất giống nhau, để con giữ là thích hợp nhất."

Lúc này cả nhà ba người đều đã thay xong lễ phục, Kỷ phu nhân rất vui, khoác tay chồng bên trái, con trai bên phải chụp mấy tấm ảnh kỷ niệm.

Chụp xong, bà chọn ra một tấm đăng lên vòng bạn bè.

Nhóm bạn thân của Kỷ phu nhân lập tức vào thả tim.

[Lâu rồi không gặp Ngọc Lâm, thằng bé lớn nhanh quá, mặt thanh mày tú, rất có khí chất.]

[Ngọc Lâm từng gặp Tiểu Khiêm nhà tôi, cách nói năng và cư xử đều rất chững chạc, lại dịu dàng.]

[Ngọc Lâm vẫn còn độc thân à?]

Bên dưới là hàng loạt lời khen ngợi và gợi ý mai mối.

Bùi Nhẫn có liên lạc của Kỷ phu nhân, đương nhiên cũng thấy tấm ảnh đó.

Anh tiện tay nhấn thích, rồi phóng to tấm hình, nhìn omega có vẻ ngoài tuấn tú, dịu dàng trong ảnh chụp chung, lặng lẽ lưu ảnh lại.

Bùi Nhẫn: [Lễ phục rất hợp với em.]

Kỷ Ngọc Lâm: [mỉm cười. jpg, người đẹp vì lụa mà.]

Bùi Nhẫn thầm nghĩ, không phải vậy—là vì người mặc là Kỷ Ngọc Lâm nên mới thu hút đến thế, mới đẹp đến thế. Truyện được edit bởi Jeffrey L

*****

Cuối tuần đến đúng hẹn, trời âm u.

Trước khi ra khỏi nhà, Kỷ phu nhân khấn trời đừng đổ tuyết. Kỷ Thành Chiêu lái xe đưa vợ và con trai đến dự tiệc.

Tiệc rượu mừng sinh nhật của Tổng giám đốc Công nghệ Vận Hưng được tổ chức tại khách sạn thủ đô của Liên Minh, bao trọn cả một tầng. Người tham dự ngoài bạn bè thân hữu còn có cả những mối quan hệ làm ăn trong giới kinh doanh.

Buổi tiệc linh đình, sâm banh rượu vang không ngớt, khách khứa ngồi kín các bàn. Tối nay còn có phần rút thăm trúng thưởng, mỗi khách đến đều sẽ nhận một bông hoa cài lên người, đánh số thứ tự tương ứng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!