Buổi tối hôm sau, trước chuồng ngựa.
Lệ Tri đang chuẩn bị đi bộ về chỗ ở với Lệ Từ Ân.
Hơn mười chiếc xe bò chở đầy thức ăn cho ngựa tiến vào mã tràng trong tiếng lạch cạch. Tạ Lan Tư ngồi trên chiếc xe bò cuối cùng.
Người địa phương phụ trách phân phối thức ăn cho ngựa đã tiếp nhận công việc của hắn, còn Tạ Lan Tư thì đi về phía Lệ Tri.
Ánh mắt hắn rơi xuống vết bầm tím trên má Lệ Tri, có chút kinh ngạc hỏi: " Lệ cô nương sao vậy?"
Lệ Tri nói, "Ta cũng gặp một người hảo tâm."
Lệ Từ Ân đứng bên cạnh che miệng cười.
"Thì ra là vậy." Tạ Lan Tư bình tĩnh cười nói: "Xem ra vận khí chúng ta đều không tệ."
"Tỷ tỷ, tỷ tiếp tục nói chuyện với Điện Hạ đi. Tiểu muội và ca ca đã hẹn đi trước rồi." Lệ Từ Ân cúi đầu thi lễ với Tạ Lan Tư, sau đó nháy mắt với Lệ Tri, rồi khoái hoạt như một con én bay về phía Lệ Tượng Thăng đang chờ trước cổng mã tràng.
"Cưỡi ngựa không?" Tạ Lan Tư hỏi.
"Ta không biết cưỡi."
"Có một người hảo tâm nguyện ý dạy ngươi."
Tạ Lan Tư quay lại và nói vài lời với Lý quản sự, sau đó đi về phía gian phòng ngoài cùng bên trái của chuồng ngựa.
Một lúc sau, hắn dẫn một con ngựa la sát to lớn màu nâu đỏ bước ra.
Ngựa La Sát được sinh ra từ La Sát Quốc xa xôi, nơi có thời tiết lạnh và băng giá, không chỉ con người phát triển chiều cao vượt trội mà ngay cả loài ngựa cũng vậy, ngựa La Sát là loại ngựa cực kỳ tốt, là chiến mã được Khê Bồng mã tràng đặc biệt bồi dưỡng.
Tạ Lan Tư dắt ngựa, Lệ Tri đi theo hắn đến đồng cỏ rộng lớn bên ngoài mã tràng.
Hắn lên ngựa trước, sau đó đưa tay ra cho Lệ Tri.
Lệ Tri nắm tay hắn, bước lên bàn đạp, dùng một chút lực cộng với sự giúp đỡ của Tạ Lan Tư, nàng đã thành công cưỡi lên ngựa La Sát cao lớn.
"Giá!"
Tạ Lan Tư hô lên một tiếng, kẹp chặt hai chân, con ngựa La Sát giơ vó trước lên phi nước đại ra ngoài.
Tiếng gió vù vù bên tai.
Những vết sẹo trên lưng dán chặt vào vòng ngực của Tạ Lan Tư. Mỗi một lần lắc lư, đều đẩy nàng về phía nhịp tim của hắn.
Trong cái ôm và hơi thở lạ lẫm, Lệ Tri cảm thấy có chút gò bó, nàng dùng hết sức nắm chặt yên ngựa, cố gắng khống chế phương hướng nghiêng của cơ thể.
Tạ Lan Tư nói sau lưng nàng: "Tại sao ngươi lại đột nhiên cứng ngắc?"
Lệ Tri đáp không được.
"Thả lỏng." Trong giọng nói của hắn lộ ra một tia không vui.
Lệ Tri cố gắng thả lỏng cơ thể đang căng thẳng của mình, nàng ngã về phía sau như tuyết không xương.
Hai cánh tay Tạ Lan Tư vòng qua hai bên hông, nhịp tim của hắn chỉ cách nàng một chút, đập xuyên qua máu thịt của hắn, cùng với vô số ngọn gió xẹt qua hai cánh tay hắn, thổi về phía Lệ Tri ngàn vạn lần.
"Nhìn kìa," Hắn nhẹ nhàng nói.
Lệ Tri vô thức ngẩng đầu lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!