Chương 117: Phiên ngoại 2 (1)

Cung yến đêm trừ tịch.

Hoàng đế đăng cơ ba năm tổ chức yến tiệc chiêu đãi các văn võ bá quan tại Cam Lộ Điện, yến hội còn chưa bắt đầu mà hơn một nửa số khách mời đã có mặt trong điện, còn có rất nhiều người vẫn đang tiến vào điện.

"Linh Vũ Công Chúa đến…"

Theo một tiếng truyền xướng thật dài, Mặc Kỳ Đan Liễu trong bộ váy đỏ ưỡn ngực đi vào đại điện. Mặc dù ba người ca ca của nàng cũng có quan tước, nhưng bọn hắn không thể sánh được với muội muội thân là công chúa như nàng.

Mặc Kỳ gia chủ hôm nay đã là Võ Quốc Công, lần này hắn lấy được thánh ân, nên đã từ Minh Nguyệt Tháp xa xôi chạy đến yết kiến Hoàng Đế, mặc dù đi sau lưng nữ nhi nhưng hắn không hề che giấu vẻ mặt đắc ý, vô cùng hưởng thụ những ánh mắt hâm mộ của toàn bộ người xung quanh.

Nhìn bộ dáng của phụ thân mình, tam huynh đệ Mặc Kỳ không thể không thở dài trong lòng, gừng càng già càng cay.

Nếu sớm biết có hôm nay, bọn hắn cũng sẽ gọi một tiếng nghĩa phụ rồi.

Sau khi Võ Quốc Công ngồi xuống, lập tức có rất nhiều quan viên muốn lôi kéo quan hệ tiến lên hàn huyên. Võ quốc công quanh năm trấn thủ Minh Nguyệt Tháp, hiếm khi vào kinh để giao tiếp với các quần thần, cho nên hắn rất hài lòng với điều này.

Một nhà Mặc Kỳ này rất được hoàng đế coi trọng, cũng giống như đệ đệ Lệ Tượng Thăng của hoàng hậu, họ đều là võ tướng quan trọng.

Trong khi mọi người đang trò chuyện xung quanh Linh Vũ công chúa và phụ tử Mặc Kỳ thị, thì thái giám bên ngoài cung lại truyền xướng lần nữa.

"Hàm Trữ Công Chúa, phò mã đến…"

"Thái Phó đến…"

Khi Lỗ Hàm và Lỗ Huyên lần lượt bước vào đại điện, vẻ mặt của nhiều người trong điện đều chấn động.

Các bánh ngọt trong triều lần lượt tiến vào, khiến bọn hắn không biết nên nịnh nọt ai trước.

Kể từ khi hoàng đế đăng cơ đến nay, Hoàng Thượng đã cân nhắc tuổi tác của Lỗ Hàm đã lớn, vì vậy đã triệu hồi ông về kinh đô và phong ông là một trong tam sư. Mặc dù chức Thái Phó này không có thực quyền, nhưng rốt cuộc cũng là chức quan chính nhất phẩm, đi đâu cũng được người ta ngưỡng mộ.

Nhưng nói cũng lạ, Lộc Hàm này hình như cũng không lập được công lớn gì, nhưng Đế hậu lại rất kính trọng hắn, ngay cả Hàm Trữ Công chúa tính tình nhu nhược, không thích xu nịnh, trong cung không có quá nhiều giao thiệp, nhưng mỗi khi có thứ gì tốt hoàng hậu đều nghĩ đến nàng đầu tiên.

Năm trước, Hoàng hậu đích thân sắp xếp hôn sự cho Hàm Trữ Công Chúa, phò mã chính là đường huynh Lệ Minh Kha của Hoàng Hậu.

Lệ Minh Kha là một người chính trực, có vẻ ngoài đàng hoàng, luôn giữ mình trong sạch, trong phòng không có nữ quyến. Hơn nữa hắn còn là hoàng thân quốc thích. Không biết có bao nhiêu tiểu thư quý tộc ở kinh đô ghen tị với cuộc hôn nhân này.

Sau khi thành hôn, hai người sống hòa thuận với nhau.

Lần dự tiệc này cũng vậy, Lệ Minh Kha cẩn thận đỡ thê tử đang mang thai bảy tháng của mình vào cung.

Có quan viên muốn tiến lên lôi kéo làm quen, nhưng Lệ Minh Kha lại kết thúc cuộc trò chuyện bằng vài câu ngắn ngủi, ánh mắt chỉ chú ý đến thê tử của mình.

Không lâu sau, vị công chúa cuối cùng là Xương Bình công chúa cũng đến.

Mao Uyển theo chân phụ thân An Quốc Công bước vào đại điện, làm công chúa được ba năm, nàng vẫn có chút lực bất tòng tâm.

Xét về mặt chính trị, vị Xương Bình công chúa này rõ ràng thua kém hai vị công chúa trước đó, phần lớn sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào cha ruột của nàng là An quốc công.

Thân là trọng thần tiền triều, ông đã mang bốn mươi vạn tướng sĩ đồng ý sự chiêu an của Hoàng Đế, lúc đó hắn vẫn còn là Thái Tử giám quốc, điều này cũng đã tạo thêm một dấu ấn đáng kể cho trình độ của Đương Kim Hoàng Thượng.

Theo lời kêu gọi của An Quốc Công, triều đình đã chiêu an những Hoàng tộc tiền triều may mắn còn sống sót, phong tước thụ quan, cho bọn hắn khôi phục lại tên thật, an cư lạc nghiệp.

Các phong trào phục quốc từng nổi lên trước đây dần dần bị dẹp loạn.

Tân Đế đăng cơ ba năm, dân chúng sống ổn định, quan lại đều thi hành đúng nhiệm vụ, Đại Yến quốc thái dân an.

Hiện tại quốc gia thiếu chính là tin tức tốt, nhưng do tính tình thất thường khó đoán của hoàng đế nên không ai dám đụng đến việc này, mọi người đều nhìn chằm chằm vào nội cung nhưng không dám nói gì.

" Đế hậu đến ——"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!