Editor: Gấu Gầy
Ngày hôm sau, X Holdings phá lệ cho toàn thể nhân viên nghỉ phép một ngày có lương.
Đầu dây bên kia, Thường Tự nói về chuyện này.
Thẩm Văn Lang đen mặt nghe xong, bình luận: "Cho nghỉ tập thể thì cứ cho nghỉ đi, cậu ta cũng không phải mới điên ngày một ngày hai."
Thường Tự ấp úng, im lặng một lúc mới nói: "Ý của sếp là, trong ngày tốt lành này, HS cũng nên cho nghỉ một ngày."
"Một mình cậu ta điên chưa đủ sao?" Kể từ khi Cao Đồ nộp đơn xin nghỉ việc, Thẩm Văn Lang đã mấy đêm không ngủ ngon, tính tình càng thêm cáu kỉnh, "Anh còn việc gì nữa không? Không có gì thì đừng làm phiền tôi!" Hắn bưng chén trà lên, uống một ngụm rồi đột nhiên đặt xuống, lạnh lùng hỏi: "Đây là nước rửa chân à?"
Thư ký mới vô cùng hoảng hốt: "Xin lỗi, Thẩm tổng. Đây là trà Phượng Hoàng Đan Tung hương chi lan, không hợp khẩu vị của anh sao?"
"Tôi chỉ uống trà trắng." Thẩm Văn Lang cau mày: "Cậu ngày đầu tiên đi làm hả?"
Thư ký trẻ mới nhậm chức chưa đầy ba ngày âm thầm rơi nước mắt tủi thân.
Hu hu hu hu, thư ký Cao anh mau quay lại đi.
Sau khi Cao Đồ chính thức xin nghỉ việc, Thẩm Văn Lang nhanh chóng điều y ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, còn nói lời cay nghiệt: "Trong vòng một tháng, hoàn thành công việc bàn giao của cậu, rồi cậu có thể đi. Cao Đồ, trái đất thiếu ai cũng quay cả, cút đi."
Nói về chia tay, Thẩm Văn Lang quyết đoán hơn ai hết, thích nghi nhanh hơn ai hết, tuyệt đối không hề luyến tiếc.
Giống như năm đó, khi Omega đã dùng pheromone dụ dỗ ba hắn, thành công sinh ra hắn rồi bỏ rơi hắn, Thẩm Văn Lang cũng không hề luyến tiếc.
Chia ly và bị bỏ rơi vốn là chuyện thường tình trên đời, sự viên mãn và hạnh phúc chỉ tồn tại trong truyện cổ tích.
Thẩm Văn Lang ghét những Omega dơ bẩn, mưu mô, chỉ muốn dựa dẫm vào Alpha để sống, càng ghét bản thân cảm thấy chua xót, lo lắng khi Cao Đồ xin nghỉ việc.
Hắn cứ tưởng, chỉ cần đuổi Cao Đồ ra khỏi văn phòng thì sẽ mắt không thấy tâm không phiền. Nhưng không ngờ, so với Cao Đồ chu đáo mọi việc, thư ký mới giống như một tên ngốc không có đầu óc đi làm, việc gì cũng khiến người ta khó chịu.
Còn thư ký Cao luôn biết cách vuốt xuôi mỗi khi Thẩm Văn Lang xù lông, trong vòng một giờ sau khi Thẩm Văn Lang ra lệnh cho y dọn ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, đã nhanh chóng thu dọn vài đồ đạc cá nhân ít ỏi của mình, lặng lẽ chuyển xuống phòng thư ký ở tầng dưới.
Nhìn theo bóng lưng y rời đi, Thẩm Văn Lang lòng như lửa đốt.
Hắn biết, dù hắn có lấy lý do bàn giao công việc để trì hoãn thế nào thì Cao Đồ luôn đi theo sau hắn như hình với bóng cũng sẽ nghỉ việc vào tháng sau.
Trước đây, Thẩm Văn Lang thường cảm thấy, nếu ví Cao Đồ như cái đuôi mọc trên người hắn thì thật buồn cười.
Mọi người trên thế giới chắc chắn sẽ thắc mắc, một Alpha đẹp trai như hắn, sao lại có một cái đuôi ngốc nghếch như vậy.
Thẩm Văn Lang thỉnh thoảng cũng cảm thấy sự tận tụy, trung thành, thậm chí là ngốc nghếch của Cao Đồ rất đáng yêu.
Y khiến Thẩm Văn Lang đã quen với việc bị bỏ rơi cảm thấy an tâm chưa từng có.
Thẩm Văn Lang luôn cho rằng Cao Đồ sẽ đi theo hắn cả đời chưa bao giờ nghĩ rằng, sẽ có một ngày, Cao Đồ đứng trước bàn làm việc của hắn đưa ra một lá đơn xin nghỉ việc.
Điều này khiến Thẩm Văn Lang có lòng tự trọng cao ngất trời cảm thấy vô cùng đau đớn và tức giận. Hắn thậm chí còn cảm thấy, có lẽ từ đầu đến cuối, người duy nhất một mực rằng Cao Đồ sẽ luôn ở bên cạnh mình, chỉ có mình hắn.
Tên Beta cúi đầu, giọng nói khàn khàn, ngay cả khi nói lời xin nghỉ việc cũng không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, vậy mà lại vì một Omega đang mang thai mà muốn rời xa hắn.
Khuôn mặt yếu ớt nhưng kiên quyết của Cao Đồ khiến đầu óc của Thẩm Văn Lang, người chưa bao giờ nghĩ đến việc để y rời đi, nhất thời trống rỗng.
Khoảnh khắc đó, Thẩm Văn Lang thực sự cảm thấy nghẹt thở. Một phần nào đó trong cơ thể hắn âm ỉ đau, đau đến mức không thở nổi.
Nỗi đau chia ly, đau như bị đứt đuôi.
"Mấy hôm nay sao cậu cáu kỉnh thế?" Đầu dây bên kia, Thường Tự cười trên nỗi đau của người khác: "Tôi thấy tâm trạng sếp rất tốt."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!