Chương 42: (Vô Đề)

Editor: Gấu Gầy

Alpha yêu dấu của cậu lạnh lùng nhắm mắt lại, rõ ràng là không muốn nhìn thấy cậu nữa.

Hoa Vịnh có chút thất vọng, nụ cười cũng phai nhạt đi.

Cậu từ chối dùng cáng, sau khi nhìn theo xe cứu thương chở Thịnh Thiếu Du rời đi, cậu tự mình nhảy lên một chiếc xe cứu thương khác.

"Bên cạnh Thịnh tổng có thư ký Trần đi cùng, cậu chủ đừng lo lắng." Thường Tự lo lắng an ủi cậu, "Cậu bị thương rất nặng, tốt nhất nên sơ cứu trước."

Hoa Vịnh dựa vào cửa sổ xe, lưng thẳng tắp, mắt nhìn chằm chằm vào chiếc xe cứu thương chở Thịnh Thiếu Du bên ngoài.

"Thật muốn được ngồi cùng xe với anh Thịnh."

Thẩm Văn Lãng chưa bao giờ thấy khó xử như vậy, nhịn hồi lâu mới nói: "Tốt nhất cậu nên đi khám bác sĩ tâm lý. Cậu quá phụ thuộc vào Thịnh Thiếu Du, giống như bị điên vậy."

"Vậy sao?" Hoa Vịnh quay đầu lại, trông rất vui vẻ: "Tôi cứ lo mình yêu anh ấy chưa đủ."

– Đủ rồi, thật sự đủ rồi, hai người mà còn yêu nhau hơn nữa, tôi sẽ bị làm phiền đến chết mất.

Khu VIP của Hòa Từ đón một vị khách quý.

Nghe nói, khoảng chín giờ tối hôm đó, thư ký Thường của X Holdings đã đích thân đưa một thanh niên xinh đẹp mặt non choẹt đến nhập viện.

Bệnh viện huy động rất nhiều người, đặc biệt dành riêng cả một tầng cho vị khách quý này, nhưng cậu từ chối, nhất quyết muốn ở một phòng bệnh VIP khác của khu nội trú.

Trùng hợp là, phòng bệnh được chỉ định nằm ngay cạnh phòng của Thịnh Thiếu Du, chủ tịch Thịnh Phóng Sinh Vật, người cũng vừa nhập viện.

So với thanh niên được Thường Tự của X Holdings và Thẩm Văn Lang của HS đích thân hộ tống, vết thương của Thịnh Thiếu Du nhẹ hơn nhiều. Anh chỉ bị nứt nhẹ xương bả vai, còn lại chỉ là vết thương phần mềm.

Nhưng vị tiên sinh họ Hoa kia, cả vai trái bị thanh thép xuyên thủng.

Các bác sĩ phòng mổ nghe tin, đã chuẩn bị sẵn dụng cụ cắt, nhưng khi nhìn thấy bệnh nhân, tất cả đều ngớ người.

Bác sĩ A: "Ờ, cho hỏi thanh thép đâu rồi?"

Hoa Vịnh: "Tôi rút ra rồi."

Tất cả các bác sĩ: "!!!"

Bác sĩ B lau mồ hôi hỏi cậu: "Cậu rút ra bằng cách nào?"

Hoa Vịnh giơ tay phải lên, ra hiệu cho ông ta: "Bằng tay."

Nghe có hợp lý không? Ngay cả Alpha đỉnh cấp nếu bị thương như vậy cũng không thể nào sau khi chụp CT xong còn có sức lực đứng dậy đi vào phòng mổ!

Thanh niên xinh đẹp này toàn thân bê bết máu, nhìn lượng máu chảy ra, ít nhất cũng phải hôn mê! Nhưng cậu như không có cảm giác đau, thản nhiên ngồi lên bàn mổ, nghiêng khuôn mặt trắng nõn, hỏi bác sĩ: "Ca phẫu thuật mất bao lâu? Có thể không dùng thuốc gây mê không? Người yêu của tôi cũng đang nằm viện ở đây, tôi muốn gặp anh ấy sớm, nên hơi vội."

......

Vật nhọn xuyên qua cơ thể bị rút ra một cách thô bạo, do xử lý không đúng cách, vết thương rất nặng, cũng may thanh thép không đâm trúng chỗ hiểm. Thanh kim loại cứng cáp xuyên qua sát động mạch và dây thần kinh, may mắn tránh được tất cả các mạch máu và dây thần kinh quan trọng, chỉ cách động mạch nách vài milimet.

Bác sĩ phẫu thuật chính toát mồ hôi lạnh. Phim chụp CT cho thấy thanh thép đâm vào đỉnh vai phải của bệnh nhân, xuyên qua nách phải, vết thương trong cơ thể dài tới 24 cm.

Và nếu thanh thép này lệch thêm một chút, đâm thủng động mạch, rồi lại bị bệnh nhân tự ý rút ra như vậy... thì mạch máu bị mất áp lực, lại bị tổn thương lần hai, chắc chắn sẽ bị tổn thương nghiêm trọng, gây chảy máu ồ ạt, nguy hiểm đến tính mạng.

Hoặc, nếu thanh thép này không may đâm vào dây thần kinh, thì cảm giác và chức năng vận động của cánh tay phải này sẽ bị tổn thương vĩnh viễn.

May mắn quả thực cũng là một loại thực lực.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!