Chương 35: (Vô Đề)

Editor: Gấu Gầy

Hôm nay, phòng tiệc lớn nhất của Hoàng Gia Thiên Địa Hội vô cùng náo nhiệt.

Lối vào phòng tiệc là một đường hầm dài bằng gương kim cương, kết hợp với hiệu ứng ánh sáng, tạo cho người ta cảm giác như đang du hành xuyên thời gian. Mở cửa bước vào, bên trong ít nhất cũng phải vài nghìn mét vuông, trang trí cực kỳ sang trọng, quả không hổ danh là ổ tiêu tiền nổi tiếng nhất Giang Hỗ.

Ánh đèn lộng lẫy, âm nhạc du dương, những nhân viên phục vụ đẹp trai xinh gái mặc đồng phục bưng bê đủ loại rượu ngon và món ăn ngon di chuyển trong đám đông......

Đây là bữa tiệc thượng lưu tiêu chuẩn nhất của Giang Hỗ, mỗi người tham dự đều ăn mặc sang trọng, trang điểm lộng lẫy, cử chỉ toát lên khí chất lịch sự, tao nhã, trên mỗi khuôn mặt tươi cười đều ẩn chứa sự kiêu ngạo.

Thịnh Thiếu Du mặc một bộ vest đen tuyền, đứng giữa đám đông thích giao tiếp, nhưng không có tâm trạng nói chuyện với ai. Anh cầm ly sâm panh, một mình dựa vào lan can tầng hai, ánh mắt chậm rãi quan sát toàn bộ hội trường.

Theo phong cách của tên cẩu hoàng đế kia, nơi nào hắn đến cũng sẽ có rất nhiều người vây quanh, đội ngũ an ninh hùng hậu, nhưng hiện tại, Thịnh Thiếu Du vẫn chưa phát hiện ra người nào giống UKW.

Trước khi ra khỏi nhà, Thịnh Thiếu Du đang thay quần áo trong phòng để đồ, Hoa Vịnh đột nhiên đẩy cửa bước vào.

Lúc đó, anh vừa mặc xong áo sơ mi, đang cài kẹp áo.

Là một Alpha cấp S kiêu ngạo, Thịnh Thiếu Du rất chú trọng ngoại hình của mình, mỗi khi mặc vest, nhất định phải có kẹp dây đai* để giữ áo sơ mi không bị nhăn.

*Hình ảnh kẹp dây đai:

Hoa Vịnh nhìn chằm chằm vào chiếc vòng đen gợi cảm trên đùi anh, mặt hơi đỏ lên. Pheromone của cậu mấy ngày nay lại không ổn định, còn hơi sốt nhẹ, mùi hoa lan nồng nặc đến mức cách vài mét cũng ngửi thấy, bác sĩ bảo cậu ở nhà nghỉ ngơi.

Thịnh Thiếu Du ngang nhiên tiến lại gần, tay chống lên cánh cửa phòng để đồ, cúi đầu xuống, hơi thở phả vào má cậu: "Sao thế? Muốn đến xem trộm anh à?"

"Không phải." Mặt Hoa Vịnh càng đỏ hơn, mùi hương cũng nồng hơn, lí nhí nói: "Em chỉ muốn hỏi anh Thịnh có cần giúp gì không thôi."

Thịnh Thiếu Du trêu chọc cậu xong, cười ha hả, xoay người, nhanh chóng cài kẹp áo rồi mặc quần và áo khoác.

"Không cần em giúp, em ngoan ngoãn ở nhà là đã giúp anh rất nhiều rồi."

Nghĩ đến pheromone không ổn định của hoa lan nhỏ, Thịnh Thiếu Du bồn chồn. Trước khi ra khỏi nhà anh đã dặn dò quản gia phải hết sức chú ý đến tình hình của Hoa Vịnh, theo dõi sát sao thiết bị cảnh báo pheromone, nếu có bất thường gì thì lập tức đưa cậu đến bệnh viện.

Nhưng dù sao cũng không phải là tự mình trông chừng, chuyện liên quan đến Hoa Vịnh, dù là người tâm phúc có năng lực đến đâu, Thịnh Thiếu Du cũng không yên tâm.

Bữa tiệc này cấm mang theo điện thoại, tất cả các thiết bị điện tử đều được cất giữ trong tủ đồ ở lối vào, bây giờ anh muốn nhắn tin cho Hoa Vịnh cũng không được.

"Thịnh tổng, cuối cùng cũng tìm thấy anh rồi."

Thịnh Thiếu Du quay đầu lại, Omega tên Thư Hân lập tức tươi cười, uốn éo đi tới.

Trong các bữa tiệc, mọi người đều đi cùng bạn đồng hành, bình thường thì không sao, nhưng Thịnh Thiếu Du đang gặp khó khăn chắc chắn không thể đến một mình.

Pheromone của Hoa Vịnh không ổn định, rõ ràng không thể mang theo. Hơn nữa, Thẩm Văn Lang gần đây công khai thân thiết với X Holdings, không chừng sẽ gặp mặt trong những dịp như thế này, chỉ cần Hoa Vịnh bị hắn nhìn một cái, Thịnh Thiếu Du cũng cảm thấy khó chịu! Tuy nhiên, vì chuyện xảy ra đột ngột, anh cũng lười tìm bạn mới nên đã dẫn Thư Hân theo.

Thư Hân nhận được điện thoại của Trần Phẩm Minh thì rất vui mừng. Mặc dù sau khi đề nghị chia tay, Thịnh Thiếu Du không còn liên lạc trực tiếp với cô nữa, nhưng mỗi lần đi cùng anh tham dự sự kiện, cô đều nhận được một khoản thù lao hậu hĩnh hoặc những món quà đắt tiền. Vì vậy, dù không thể tiếp tục đi theo Thịnh Thiếu Du, song được làm bạn đồng hành của anh cũng coi như một công việc bán thời gian tốt.

Trong bữa tiệc không được mang theo điện thoại, nhưng các camera mắt cá trên trần nhà đều hoạt động rất chăm chỉ, không có điểm mù nào, ghi lại nhất cử nhất động của Thịnh Thiếu Du, truyền hình ảnh đến phòng 9901 trên tầng cao nhất của khách sạn X.

Hương lan trong phòng nồng đậm, rèm cửa được kéo kín, chỉ còn ánh sáng của một chiếc đèn sàn. Tay chân thon dài của thanh niên bị khoá chặt vào các vòng kim loại ở đầu giường và cuối giường bằng dây xích. Vòng kim loại và dây xích đều được đặt hàng gấp từ nước P, chất liệu quân dụng, có thể chịu được lực tối đa 8 tấn.

Dây xích căng thẳng, trên sống mũi cao thẳng của thanh niên lấm tấm mồ hôi, cánh mũi phập phồng, hàng mi rũ xuống, trên tay cầm một màn hình chống vỡ đặc biệt.

Trên màn hình là khuôn mặt phóng to của Thịnh Thiếu Du.

"Ưgh..." Tiếng rên rỉ đau đớn khàn khàn lẫn với tiếng thở dốc, đôi mắt đẹp của Enigma dán chặt vào màn hình không chớp mắt, nhìn Alpha cấp S trẻ trung anh tuấn.

Đừng đi, mày sẽ mất kiểm soát làm tổn thương anh ấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!