Chương 23: (Vô Đề)

Editor: Gấu Gầy

Khách sạn X cách căn hộ mà Hoa Vịnh từng ở chỉ hai mươi phút lái xe.

Nhưng Thịnh Thiếu Du đứng ở cửa hầm để xe lại cảm thấy như đang trải qua những ngày tháng dài đằng đẵng. Anh chưa bao giờ cảm thấy hai mươi phút lại dài như vậy.

Ngải Hành có phán đoán chuyên nghiệp của riêng mình. Anh ta kịch liệt phản đối việc Thịnh Thiếu Du tự mình đến khách sạn, kiên quyết yêu cầu ông chủ đã bỏ ra số tiền lớn phải ngoan ngoãn đợi ở nhà.

Thịnh Thiếu Du đành phải cử xe và một đoàn vệ sĩ đến cổng khách sạn X để đón.

Ngải Hành vẫn luôn giữ liên lạc với anh.

Trong mắt người ngoài, Thịnh Thiếu Du kiêu ngạo, tự cao tự đại, cao cao tại thượng như mặt trời.

Nhưng Ngải Hành lại cảm thấy, Alpha cấp S này đối xử với Omega yêu dấu của mình lại cẩn thận từng li từng tí, như đang nâng niu một món trang sức quý giá vừa tìm lại được.

Trên đường đi, Thịnh Thiếu Du nói rất nhiều, nhưng ở đầu dây bên kia, ngoài Ngải Hành thỉnh thoảng đáp lại anh, Hoa Vịnh không nói một lời.

Ngải Hành nhìn khuôn mặt tái nhợt gần như trong suốt của Omega, nói với Thịnh Thiếu Du: "Thịnh tổng, anh bớt nói vài câu đi, cậu ấy trông không ổn lắm."

Tim Thịnh Thiếu Du lại thắt lại, như bị đặt lên lò than nóng rực, bốc khói và phát ra âm thanh day dứt dày vò.

Ngải Hành nhìn Omega đang ôm chặt quần áo không nói một lời, xót xa nhìn cậu ôm chặt cánh tay gầy guộc, những ngón tay như hành trắng siết chặt áo choàng ngủ, như thể muốn giấu mình đi. Dường như chỉ cần ôm chặt cánh tay, siết chặt quần áo, những gì cậu phải chịu đựng sẽ không còn quá rõ ràng nữa.

Alpha vệ sĩ ngồi hàng ghế trước ngửi thấy mùi hoa lan trong không khí, hắn liên tục nhìn trộm qua gương chiếu hậu, vừa chột dạ vừa không thể kiềm chế.

Nói một cách không công bằng, tất cả những bất hạnh mà Omega này gặp phải đều bắt nguồn từ vẻ đẹp mê người của cậu. Sở hữu một khuôn mặt như vậy, bị người ta dòm ngó thèm khát là điều chắc chắn. Cừu non trong sáng nếu không có khả năng tự vệ gặp phải bầy sói, kết cục ra sao có thể tưởng tượng được.

Mà Omega này, chính là món ngon có thể khiến tất cả Alpha trên thế giới đều chảy nước miếng thèm thuồng.

Dù chỉ mặc áo choàng ngủ ngồi trong xe, cậu cũng đẹp như một bức tranh tình sắc.

Áo choàng ngủ của cậu rất mỏng, dù có siết chặt đến đâu vẫn có thể nhìn thấy làn da trắng nõn bên trong.

Ánh mắt của vệ sĩ hàng ghế trước liên tục nhìn vào lồng ngực mịn màng của cậu, tham lam nhìn những vết roi, vết bầm tím trên ngực và cổ tay đang siết chặt vạt áo, những vết thương dữ tợn đến rợn người.

Vẻ ngoài của cậu thực sự rất thơ ngây cấm dục.

Nhưng biểu cảm lại tan vỡ yếu đuối, toát lên vẻ câu nhân dâm đãng khó tả. Một khuôn mặt như vậy, dù khóc lóc cầu xin hay trống rỗng vô hồn, đều có thể khơi dậy ham muốn ngược đãi trong góc khuất đen tối của lòng người, muốn biến cậu từ trong sáng thành dâm loạn, muốn biến cậu từ yếu đuối thành tan vỡ, muốn nhìn thấy cậu suy sụp, ngọc nát hoa tàn.

Ngải Hành không nhịn được nữa, khi vệ sĩ hàng ghế trước nhìn trộm lần thứ N, anh ta quát lớn: "Này anh bạn! Anh có chút đạo đức nghề nghiệp được không! Dù sao cũng đã nhận tiền của Alpha nhà người ta rồi! Mau nhắm mắt heo của anh lại đi!"

Omega yếu ớt ngồi bên cạnh anh ta lại run lên vô thức.

Ngải Hành lập tức dịu giọng, an ủi: "Đừng sợ, nếu anh ta còn như vậy nữa, tôi sẽ móc mắt anh ta ra làm bia bắn!"

Cũng may, trước khi Ngải Hành phạm tội cố ý gây thương tích, chiếc xe đã dừng lại ở hầm để xe của một khu chung cư cao cấp.

Thịnh Thiếu Du đang đợi ở sảnh hầm để xe, lập tức chạy đến.

"Hoa Vịnh! Hoa Vịnh!" Anh hiếm khi mất bình tĩnh như vậy, xe còn chưa dừng hẳn, đã vỗ cửa sổ lớn tiếng gọi Omega.

Hoa Vịnh phản ứng rất yếu ớt với âm thanh, cậu ngây người ngẩng đầu lên, như thể Thịnh Thiếu Du đang bám vào cửa sổ gọi tên cậu chỉ là ảo giác trong một giấc mơ đẹp.

Ngải Hành thương cảm nghĩ, Omega đáng thương này chắc hẳn thường mơ thấy mình được cứu. Lại trong vô số đêm bị làm nhục và xé nát, đã tự mình thất vọng quá nhiều lần, nên không dám hy vọng, không dám tin tưởng nữa.

"Xuống xe đi, chúng ta đến rồi." Ngải Hành nhẹ nhàng nói.

Thịnh Thiếu Du đưa tay mở cửa xe bên phía Hoa Vịnh từ bên ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!