Chương 21: (Vô Đề)

Editor: Gấu Gầy

Ngải Hành mất gần hai mươi phút mới tìm được đường lên tầng cao nhất.

Hệ thống an ninh của khách sạn X rất nghiêm ngặt, ngay cả một thám tử hàng đầu như Ngải Hành cũng phải tập trung cao độ mới tránh được những camera giám sát dày đặc, vượt qua các chốt an ninh nghiêm ngặt, cuối cùng lặng lẽ lẻn vào tầng VIP chưa từng có người lạ đặt chân đến.

Khách sạn X, tầng cao nhất, phòng giặt là.

Hai Omega cấp thấp vừa dọn dẹp xong đang tán gẫu. Ngải Hành nằm sấp trong ống thông gió trên đầu họ, mặt đầy mồ hôi.

Anh ta đang bận rộn làm nhiều việc cùng lúc, vừa tường thuật trực tiếp những gì mình nhìn thấy và nghe thấy cho Thịnh Thiếu Du, vừa tập trung nghe máy nghe lén đã đặt ở quầy lễ tân của khách sạn, đồng thời còn phải tìm một lối thoát kín kẽ không bị phát hiện trên tầng cao nhất được bảo vệ nghiêm ngặt này.

Ngải Hành bận rộn nhưng lại rất quen và không thấy khổ sở. Nhân lúc Thịnh Thiếu Du im lặng, anh ta thậm chí còn có thời gian nghe nội dung cuộc trò chuyện của hai nhân viên vệ sinh Omega bên dưới.

Nhưng vừa nghe được hai câu, vẻ mặt Ngải Hành đột nhiên trở nên nghiêm túc.

"Này này, chị đã gặp Omega ở phòng 9901 chưa?"

"Người đẹp có mùi hoa lan đó hả?"

"Đúng vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn kia thật sự rất xinh đẹp! Hai~, thật đáng tiếc..."

"Đáng tiếc gì?"

"Đáng tiếc sắp bị mấy tên Alpha thô lỗ làm hỏng rồi." Omega đang nói lộ ra biểu cảm thần bí, nhưng giọng nói không hề nhỏ đi: "Em nghe Tiểu Trương trực ca đêm nói, mấy hôm trước đóa hoa lan chuyên tiếp đón Alpha cấp cao đó toàn thân đầy máu bị người ta bế ra ngoài!"

"Thật hay giả vậy? Ngày cậu ta mới đến, em đã nhìn thấy từ xa! Tuy không nhìn rõ mặt, nhưng Omega được một đám Alpha cấp S, cấp A vây quanh, chắc chắn không xấu được!"

"Không chỉ không xấu mà còn đẹp như tiên!" Omega nữ lớn tuổi hơn dựa vào tủ nở nụ cười mờ ám: "Có khuôn mặt lạnh lùng cấm dục mà vẫn bị đối xử như vậy. Nếu em là Alpha, cậu ta vừa khóc, em chắc chắn cái gì cũng cho cậu ta."

Omega khinh thường bĩu môi: "Quyến rũ như vậy, tối qua bị xếp lịch một chọi tám cũng đáng đời."

"Một chọi tám?" Omega trẻ tuổi hơn là người mới, ngơ ngác hỏi: "Một chọi tám là gì?"

"Em chưa nghe nói bao giờ sao?" Omega lớn tuổi ngạo mạn liếc nhìn đàn em vô tri: "Tầng này là nơi tập đoàn X chuyên dùng để tiếp đón khách VIP. Nhưng những nhân vật "có tiền có quyền" đó có gì mà chưa từng chơi qua? Đã đến đây rồi, đương nhiên muốn tìm thứ gì đó mới mẻ hơn để chơi. Đối với Alpha đầy hoang dã, còn gì kích thích hơn một màn làm tình tập thể dã man và thô bạo chứ?"

"Hơn nữa, với vẻ ngoài của người tiếp khách ở phòng 9901, chắc chắn số người thèm muốn cậu ta rất nhiều, nếu xếp hàng từng người, chẳng phải phải đợi đến tết luôn sao? Vì vậy, để rút ngắn thời gian, việc tám chơi một cũng là điều dễ hiểu. Nhiều khách quen ở đây đều là bạn cũ, việc cùng nhau tổ chức cuộc vui thác loạn là chuyện thường tình, dù sao thì việc chơi chung một Omega cũng là một hình thức hợp tác, như vậy mới thể hiện được sự thân thiết chứ!"

Omega trẻ tuổi mở to mắt kinh ngạc: "Ý chị là, một chọi tám nghĩa là..." Mặt Omega đỏ bừng, lắp bắp không nói nên lời: "Ý chị là, cậu ta bị... bị..."

Ngải Hành: !!!???

Thịnh Thiếu Du: !!!!

"Ngải Hành."

"Hả?"

"Đưa cậu ấy ra ngoài."

Rè rè—

"Cái... cái gì?" Tầng này bị nhiễu sóng, Ngải Hành giật mình vì tiếng rè rè trong tai, khó chịu chỉnh lại tai nghe, mới nghe rõ giọng nói của ông chủ.

Đầu dây bên kia, Thịnh Thiếu Du gần như sụp đổ khàn giọng nói: "Lập tức đưa Omega mà bọn họ đang nói đó ra ngoài! Đưa về bên cạnh tôi!"

"Thịnh tổng!" Ngải Hành hạ thấp giọng nói nhanh: "Thính giác của tôi rất bình thường, bây giờ anh nói to quá, tôi sắp điếc rồi."

"Đưa cậu ấy về!" Thịnh Thiếu Du không biết mình đã dùng âm lượng như thế nào, khi hoàn hồn lại, mặt bàn bên cạnh đã trống không. Đồ trang trí, tài liệu, hộp đựng bút nằm rải rác khắp sàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!