Chương 18: (Vô Đề)

Editor: Gấu Gầy

Nhờ tin tốt lành, giá cổ phiếu của tập đoàn Thịnh Phóng cuối cùng cũng không còn giảm liên tục như khi công bố báo cáo tài chính quý I nữa.

Nhưng tiến độ nghiên cứu ứng dụng "Kéo Gen" vẫn không có tiến triển, gặp nhiều khó khăn. Cuối tháng 5, trong ngành đột nhiên lan truyền tin đồn tập đoàn HS đang tiến hành một cuộc cải tổ nội bộ chưa từng có, điều tra sâu rộng vấn đề tham nhũng trong nội bộ doanh nghiệp. Và đối tượng bị giám sát chủ yếu đến từ bộ phận nghiên cứu khoa học của HS.

Nhưng công tác bảo mật của HS làm rất tốt, vụ bê bối tham nhũng nghiêm trọng đã rầm rộ được nửa tháng, nhưng không ai biết chắc chắn những nhân viên nghiên cứu khoa học nào sẽ bị liên lụy.

Ngay khi nghe được tin tức, Thịnh Thiếu Du lập tức yêu cầu Trần Phẩm Minh nhanh chóng lập danh sách những cán bộ nghiên cứu khoa học tham nhũng sắp bị tập đoàn HS thanh trừng.

Trước đây anh ghét nhất những kẻ tham nhũng, nhưng nếu những kẻ tham nhũng này đến từ bộ phận nghiên cứu khoa học của HS thì mọi chuyện lại khác. Anh phải nhân lúc bộ phận nghiên cứu khoa học của HS đang thay máu, nhanh chóng ném phao cứu sinh cho những nhân tài khoa học đang hoang mang lo sợ này.

Đây là một cơ hội ngàn năm có một. Nhân lúc lòng người trong HS đang dao động nhất, không đào góc tường của Thẩm Văn Lang lúc này thì còn đợi đến bao giờ?

Trần Phẩm Minh luôn là cấp dưới đắc lực nhất, lập tức gật đầu đồng ý.

Khi rời khỏi văn phòng, Thịnh Thiếu Du lại gọi anh ta lại, dặn dò: "Thư ký Trần, việc này anh cứ toàn quyền xử lý, trước khi có kết quả không cần báo cáo lại. Tôi chỉ xem kết quả, không hỏi quá trình, bất kể phải trả giá nào."

Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của sếp trẻ, Trần Phẩm Minh nghiêm túc gật đầu: "Vâng, Thịnh tổng."

Sang tuần tiếp theo, Trần Phẩm Minh bận đến mức chân không chạm đất.

So với Thịnh Phóng đã hoạt động ở Giang Hộ hơn mười năm, HS vẫn còn non trẻ. Khác với bầu không khí làm việc cứng nhắc, phân cấp rõ ràng của Thịnh Phóng, các nhóm nhỏ trong HS luôn đề cao hiệu quả công việc lên hàng đầu, các nhóm nhỏ dưới 50 người thường áp dụng mô hình quản lý phẳng. Vì vậy, không chỉ bầu không khí giữa các đồng nghiệp thoải mái, mà tinh thần đoàn kết và sức mạnh tập thể trong công ty cũng rất đáng kinh ngạc.

Trần Phẩm Minh đã tốn rất nhiều công sức nhưng chỉ mua chuộc được một vài người bên lề, vẫn chưa tìm hiểu được bất kỳ thông tin có giá trị nào. Ngay khi đang sốt ruột, anh ta đột nhiên nhớ đến cuộc điện thoại mà Thịnh Thiếu Du đã gọi cho Hoa Vịnh trong văn phòng sau khi kết thúc cuộc họp sáng hôm đó.

Hoa Vịnh dường như cũng vừa họp xong với Thẩm Văn Lãng, ở đầu dây bên kia dịu dàng hỏi Thịnh Thiếu Du tối nay muốn ăn gì.

Thịnh Thiếu Du không trả lời mà mỉm cười hỏi ngược lại cậu: "Không phải nói tăng ca mấy ngày sao? Sao hôm nay lại rảnh nấu cơm?"

Hoa Vịnh nhẹ nhàng giải thích, hôm nay tan làm sớm, sau 2 giờ 30 toàn công ty đi teambuilding, cậu lấy cớ không khỏe, định chuồn về nhà trước.

Thịnh Thiếu Du liền cười: "Từ bao giờ lại trở nên hư như vậy? Còn học được cách nói dối nữa?"

"Là anh Thịnh dạy hư em đấy." Hoa Vịnh nói.

Nụ cười trên mặt Thịnh Thiếu Du càng thêm rạng rỡ: "Anh dạy hư em? Sao không nói là do em học không có chọn lọc?"

"Học tốt khó lắm." Hoa Vịnh ở đầu dây bên kia như đang làm nũng, hạ giọng, ngay cả giọng điệu cũng mềm mại: "Theo anh Thịnh, học hư dễ hơn."

Rời khỏi văn phòng, Trần Phẩm Minh đột nhiên nảy ra một ý tưởng táo bạo.

Hôm nay, Hoa Vịnh tan làm rất sớm. Thịnh Thiếu Du cuối cùng cũng không nói muốn ăn gì, chỉ nói Hoa Vịnh đừng nấu cơm, lát nữa anh sẽ dẫn cậu đi ăn.

3 giờ 17 phút chiều, Hoa Vịnh vừa về đến nhà, định lấy cuốn sách chưa đọc xong hôm qua ra đọc tiếp, ai ngờ vừa đi đến giá sách, chuông cửa đã vang lên.

Cậu đành phải quay lại mở cửa.

Người đứng ngoài cửa là một vị khách không ngờ tới.

- Trần Phẩm Minh.

Thư ký Trần đứng ngoài cửa lịch sự chào hỏi cậu, nói: "Thịnh tổng biết hôm nay cậu tan làm sớm, sợ cậu ở nhà một mình buồn chán, nên đặc biệt bảo tôi mang sách đến cho cậu."

"Ồ." Hoa Vịnh nói: "Vậy cảm ơn thư ký Trần."

Trần Phẩm Minh thay giày vào nhà, phát hiện trong nhà gọn gàng hơn anh ta tưởng rất nhiều. Thịnh Thiếu Du sinh ra đã ngậm thìa vàng, mong anh làm việc nhà rõ ràng là không thực tế. Nhưng trước đó Thịnh Thiếu Du đã nói với Hoa Vịnh, để Hoa Vịnh làm việc nhà để trừ tiền thuê nhà. Sợ gọi người giúp việc sẽ khiến đóa hoa lan tự trọng cao không ở được lâu, vì vậy anh đã đặc biệt dặn dò, không cho người giúp việc bước chân vào căn hộ này.

Nhưng... Trần Phẩm Minh nhìn căn phòng sạch sẽ, ngay cả bàn bếp cũng sáng bóng, trong lòng kinh ngạc không thôi, chẳng lẽ đóa hoa lan rõ ràng chỉ cần dựa vào khuôn mặt là có thể kiếm cơm này lại còn biết nấu nướng làm việc nhà? Thật là vừa xinh đẹp vừa đảm đang.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!