Chương 16: (Vô Đề)

Editor: Gấu Gầy

Khác với những gì Thịnh Thiếu Du tưởng tượng, đoàn đại biểu của X Holdings không hề tiếp tục nhắm vào Thịnh Phóng Sinh Vật vì Thường Tự bị pheromone của Thịnh Thiếu Du va chạm.

Ngược lại, trước khi mùa hè bắt đầu, Thịnh Phóng Sinh Vật cuối cùng cũng nhận được lời mời hợp tác từ X Holdings gửi đến các đối tác tiềm năng. – Tập đoàn Thịnh Phóng đã nhận được vé tham dự Diễn đàn Phát triển Công nghệ và Công nghiệp sinh học thế giới do X Holdings chủ trì, chính phủ nước P đồng tổ chức.

Mặc dù còn vài tháng nữa diễn đàn mới bắt đầu, nhưng việc được mời tham gia sự kiện công khai của X Holdings chắc chắn đã tiếp thêm sức mạnh cho giá cổ phiếu của Thịnh Phóng Sinh Vật vốn đã ảm đạm từ lâu do đầu tư quá nhiều vào nghiên cứu khoa học.

Vào ngày công bố danh sách tham dự diễn đàn, giá cổ phiếu của Thịnh Phóng Sinh Vật đã tăng mạnh và tiếp tục tăng cao, liên tiếp đạt sáu phiên trần.

Thịnh Thiếu Du đã không đến công ty một tuần, vào thứ Hai khi cổ phiếu của Thịnh Phóng liên tục tăng mạnh, anh đã trở về nước từ một hòn đảo nhiệt đới nào đó với tinh thần sảng khoái.

Kỳ mẫn cảm lần này của Thịnh Thiếu Du đặc biệt dài. Vào ngày mẫn cảm, anh lo lắng mình sẽ mất kiểm soát làm tổn thương đóa hoa lan mỏng manh ở nhà, nên đã lặng lẽ rời đi vào đêm khuya, đưa Thư Hân đến hòn đảo thường lui tới.

Khi về đến nhà, không có ai ở nhà.

Bận rộn đối phó với kỳ mẫn cảm, Thịnh Thiếu Du đã không liên lạc với Hoa Vịnh một tuần, anh rất nhớ đóa hoa lan xinh đẹp.

Hôm nay là ngày làm việc, nghĩ đến việc Hoa Vịnh chắc đang làm việc tại trụ sở HS, Thịnh Thiếu Du cũng quay lại công ty.

Trần Phẩm Minh nhìn thấy anh, vẻ mặt vui mừng, báo cáo về suất tham dự diễn đàn và những lời chúc mừng, quan tâm từ mọi phía.

Tâm trạng của Thịnh Thiếu Du rất tốt, trước khi tan làm, Lý Bách Kiều hỏi anh cuối tuần này có muốn đến câu lạc bộ thể thao mới đầu tư của hắn không.

Câu lạc bộ mà Lý Bách Kiều đầu tư chủ yếu kinh doanh xe Go Kart và mô tô, sở hữu đường đua chuyên nghiệp dài nhất Giang Hỗ.

Thịnh Thiếu Du ít khi lái mô tô, nhưng lại lái xe Go Kart rất giỏi, chỉ cần anh nghiêm túc lái, thời gian hoàn thành một vòng luôn nằm trong 36 giây, thành tích này có thể đánh bại nhiều tay đua chuyên nghiệp.

Lý Bách Kiều muốn đi chơi, bèn rủ rê anh: "Thịnh thiếu gia, đã bao lâu rồi anh không ra ngoài chơi vậy? Sao thế? Tiếp quản gia nghiệp rồi định bỏ rơi hết đám bạn vô dụng chúng tôi à? Không phải chứ? Đừng nhẫn tâm như vậy."

Thịnh Thiếu Du liên tiếp nghe được nhiều tin tốt, đang rất vui vẻ, nên đồng ý lời thỉnh cầu của Lý Bách Kiều, hẹn gặp nhau lúc 2 giờ 30 chiều thứ Bảy tại trường đua.

Hôm nay mọi chuyện đều rất thuận lợi, chỉ có một chuyện hơi không vui. Đến khi về đến nhà, bấm chuông cửa, Thịnh Thiếu Du mới nhớ ra lúc trưa về mình không tắm ngay.

Hoa Vịnh mở cửa, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, nhìn thấy Thịnh Thiếu Du cậu rất vui mừng, đôi mắt như suối mát ánh lên vẻ rạng rỡ.

"Anh Thịnh!"

Thịnh Thiếu Du cũng không nhịn được cười: "Có nhớ anh không?"

"Nhớ." Hoa Vịnh tiến lại gần, muốn ôm anh, nhưng vừa chạm vào vai anh, sắc mặt bỗng tái đi.

Mẹ kiếp.

Thịnh Thiếu Du nghĩ, hôm nay trên máy bay Thư Hân ngồi quá gần anh, lúc chia tay còn quấn lấy anh làm nũng đòi hôn, Thịnh Thiếu Du thấy phiền, nhưng vì cô có công hộ tống nên vẫn miễn cưỡng hôn cô hai cái. Bây giờ, mùi pheromone khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của hoa lan nhỏ tái đi, chắc chắn là do lúc đó dính vào.

Nhưng Thịnh Thiếu Du giả vờ như không biết, ôm vai Hoa Vịnh, đẩy cậu vào nhà, đợi đến khi đóng cửa lại mới cởi áo khoác dính mùi Omega khác ra, thản nhiên hỏi hoa lan nhỏ: "Mấy ngày nay làm gì rồi? Để anh xem, có gầy đi không?"

"Không có." Tâm trạng Hoa Vịnh trùng xuống, cũng không còn hào hứng như lúc mới gặp anh, uể oải nói: "Tăng ca mấy ngày, mệt lắm."

Cậu tính toán thời gian kỳ mẫn cảm của Thịnh Thiếu Du, gần như mỗi ngày đều bỏ việc về nhà sớm, nhưng Thịnh Thiếu Du lại bỏ cậu lại Giang Hộ một mình vào đúng ngày mẫn cảm. Mất tích mấy ngày liền, không nghe điện thoại, cũng không trả lời tin nhắn. Chỉ cần nghĩ đến việc Thịnh Thiếu Du đang mây mưa với Omega khác ở nơi nào đó mà cậu không nhìn thấy, Hoa Vịnh muốn nghiến nát răng.

Biết Thịnh Thiếu Du đã về nước, cậu kiềm chế nỗi đau và cơn giận đợi anh ở nhà, ai ngờ, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, Thịnh Thiếu Du còn lười giả vờ, mang theo hương hoa nồng nặc do Omega khác cố tình phát ra trở về nhà.

Hoa Vịnh tức đến mức muốn ói máu, nhưng trên mặt vẫn thản nhiên, chỉ là sắc mặt tái đi, môi cũng không đỏ như mọi ngày.

Thịnh Thiếu Du quan sát biểu cảm của đóa hoa lan trước mặt, cảm thấy mình như một con rắn bị người ta nắm chặt thất khiếu*, tuy tu vi thâm hậu nhưng bất lực vì Hoa Vịnh đang đạp lên tử huyệt của mình, dù tu vi có cao đến đâu cũng không thể thi triển, đành phải cười gượng nói: "Anh đi tắm trước."

*Thất khiếu là bảy cái lỗ trên mặt: hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi, và miệng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!