Tiêu Hàn Lâm nhìn ta, trong mắt là nụ cười ôn hòa.
Ánh mắt ấy mang theo sự thưởng thức và tình ý quá rõ ràng khiến ta khó lòng chống đỡ.
May thay xe ngựa ánh sáng mờ nhạt, hắn không nhìn ra sắc mặt ta đã hơi ửng đỏ.
Tiêu Hàn Lâm nói:
"Để phòng khi bất ngờ, ta vốn định không lâu nữa sẽ đến gặp Tống tướng quân, nói rõ toàn bộ, rồi thúc giục ông ấy lập tức quay về Mạc Bắc điều chỉnh phòng tuyến mười ba thành."
Ta lập tức ý thức được sự xuất hiện đột ngột của ta đêm nay rất có thể đã phá hỏng kế hoạch của họ.
Tiêu Hàn Lâm dường như nhìn thấu tâm tư ta.
Giọng nói của hắn nhẹ nhàng, khiến người nghe không khỏi an tâm.
"Không sao, việc này ta sẽ thu xếp ổn thỏa. Chỉ là thời gian này, e rằng sẽ làm khổ nàng đôi chút, tạm thời đừng ra ngoài, cứ an ổn ở lại hầu phủ là được."
Ta biết nặng nhẹ.
Ta gật đầu,
"Chúng ta mau hồi phủ đi, Ba Thập Đồ có thể sẽ phái người giám sát ngươi. Nếu ta và ngươi chậm trễ quá lâu, e rằng sẽ khiến hắn nghi ngờ."
Tiêu Hàn Lâm gọi phu xe trở lại.
Xe ngựa lại tiếp tục lắc lư tiến về hầu phủ.
14
Ta đóng cửa không ra khỏi hầu phủ suốt gần một tháng.
Trong thời gian đó, Tiêu Hàn Lâm bí mật tới Tống phủ, cùng phụ thân ta đàm đạo suốt một đêm.
Bệnh lạ của phụ thân bắt đầu dần chuyển biến tốt, nửa tháng sau thì khỏi hẳn.
Người tiếp chỉ của Hoàng đế, phải lên đường đến Mạc Bắc.
Nơi đó rốt cuộc vẫn không thể thiếu vắng ông.
Ngày phụ thân dẫn binh rời kinh, ta cải trang thành nha hoàn của Tiêu Hàn Lâm, đi theo hắn đến cổng thành tiễn đưa.
Phụ thân biết rõ tình cảnh của ta hiện tại.
Dù ta công khai lộ diện giữa chốn đông người, cũng tuyệt không thể để Ba Thập Đồ hay biết rằng Tiêu Hàn Lâm chẳng hề làm gì với ta.
Bởi vì dù Tiêu Hàn Lâm chỉ đang giả vờ hợp tác, cũng không thể để lộ sơ hở lớn như vậy.
Chúng ta không thể để Ba Thập Đồ nghi ngờ, hắn càng nghi, biến số sẽ càng nhiều.
Phụ thân mặc trọng giáp, bộ giáp ấy rất nặng, nhưng sống lưng ông vẫn thẳng tắp, không khom một phân.
Hồng Trần Vô Định
Tóc đã lốm đốm hoa râm, nếp nhăn hằn đầy gương mặt.
Thân thể còn chưa kịp hồi phục sau đợt bệnh, nay lại phải lên đường đến Mạc Bắc.
Lòng ta xót xa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!