Editor: M. Nyoko
Kể từ sau khi quyết định muốn đứa bé, Tiêu Lang liền bắt đầu lưu ý đến nguyệt tín Thư lan.
Trước hắn nhìn qua sách thuốc ghi lại về triệu chứng có thai, biết một khi nữ tử lập gia đình không có nguyệt tín, cũng rất có thể là mang thai. Cho nên, khi nguyệt tín của Thư lan nửa tháng vẫn chưa đến, hắn đánh xe mang Thư lan đi Trình phủ, loại chuyện như vậy, hắn cái gì cũng không hiểu, phải nhờ Uyển tỷ giúp đỡ.
Biết ý hai người đến, Thư Uyển vội sai người đi tìm Lang trung, cuối cùng xác định Thư lan có bầu gần hai tháng.
Thư lan thật vui mừng, tựa bên cạnh tỷ tỷ hỏi thăm lúc nào thì có thể sinh con nít, trong mắt hạnh thật to tất cả đều là mong đợi.
Tiêu Lang vui buồn mỗi nửa, có đứa bé, cuối cùng giải quyết xong tâm sự nàng, nhưng trong lòng hắn vô cùng sợ...
Thư Uyển đã biết tại sao Tiêu Lang không muốn đứa bé, thấy vẻ mặt hắn khẩn trương, cười với hắn nói: "Ngươi đừng lo lắng, nhất định A Lan sẽ không có chuyện gì, nếu ngươi sợ chăm sóc nàng không tốt, trước lúc nàng sinh đứa bé hai người các ngươi ở lại đây đi, Lý ma ma rất hiểu chăm sóc phụ nữ có thai, người cứ thoải mái thôi." Hiện tại liền bắt đầu lo lắng, vậy tương lai bảy, tám tháng nên làm thế nào cho phải?
Đều là ngu ngốc!
"Được, vậy trước hết chúng ta ở đây." Tiêu Lang không chút nghĩ ngợi mà nói, chỉ có như vậy, hắn có thể hơi an tâm.
Buổi tối nghỉ ngơi, Thư Lan hưng phấn ngủ không yên, vùi ở trong ngực Tiêu Lang càng không ngừng nói chuyện, "Lang ca ca, ngươi nói đứa bé trong bụng ta là con trai hay là con gái vậy? Ta muốn sinh bé trai như Cẩn Lang vậy, chỉ là Nữu Nữu cũng thật đáng yêu, tỷ tỷ nói Nữu Nữu lớn lên giống ta, ngươi nói đi?" Kéo bàn tay Tiêu Lang qua đặt ở trên bụng bằng phẳng của nàng.
Nữu Nữu, Tiêu Lang suy nghĩ một chút, đừng nói, dáng dấp Nữu Nữu thật rất giống lười nha đầu.
Suy nghĩ của hắn dần dần phiêu tán, nếu như bọn họ cũng sanh con gái, nàng khẳng định cực kỳ giống lười nha đầu, vừa nghĩ tới tương lai sẽ có một tiểu nha đầu mở mắt to như nước trong veo gọi hắn phụ thân, hắn liền không nhịn được cười, nhẹ nhàng vuốt ve bụng Thư Lan, hôn trán nàng: "Sinh khuê nữ đi, cũng giống ngươi trắng noãn đẹp mắt."
Đây là lần đầu tiên sau khi hắn biết được nàng mang thai lộ ra nụ cười, Thư lan hôn bả vai hắn một cái, học tỷ tỷ an ủi hắn như vậy: "Ngươi hãy yên tâm đi, ta không sao ."
Có lẽ là đứa bé nghe được cha mẹ nói chuyện, biết không gặp mặt phụ thân rất lo lắng mẫu thân, tiểu bảo bảo vẫn luôn ngoan ngoãn, chưa bao giờ náo Thư lan, loại chuyện nôn mửa đó cũng không có xảy ra ở trên người nàng, an an ổn ổn đã đến ngày sắp sanh.
Thư Uyển tự mình đỡ muội muội vào sớm chuẩn bị thỏa đáng phòng sinh, mấy người Lý ma ma cũng đều bận rộn .
Đau bụng sinh khiến cái trán Thư lan toát ra mồ hôi hột, nàng nghĩ kêu đau, có thể nhìn nói gì cũng muốn nam nhân của nàng ngồi ở bên người cùng với nàng, nhìn gương mặt tuấn tú của hắn thường ngày trầm ổn kiên nghị bởi vì lo lắng trở nên không có nửa điểm huyết sắc, nghĩ tới đây mấy tháng phàm là nàng có chút không thoải mái hắn liền nhanh chóng mồ hôi đầm đìa, nàng cười che giấu mình đau đớn, "Lang ca ca, ta không có đau chút nào, ngay cả có chút căng sợ, ngươi đừng lo lắng."
Nha đầu ngốc, làm sao sẽ không đau...
Tiêu Lang lời gì cũng nói không ra được, hắn chỉ có thể một lần một lần thay nàng lau mồ hôi.
Chỉ có lần này, về sau coi như nàng khóc cầu xin hắn, hắn cũng không cần nếu để cho nàng chịu khổ như thế.
Bà mụ lo lắng nhìn về phía Thư Uyển, cầu xin chủ ý nàng, nữ nhân sanh con, tại sao nam nhân có thể ở bên trong?
Thư Uyển lặng lẽ hướng muội muội nháy mắt.
Đây là ám hiệu hai người đã sớm thương lượng xong, Thư Lan hiểu ngầm trong lòng, giơ tay lên sờ sờ mặt của Tiêu Lang, nhỏ giọng nói: "Lang ca ca, muốn ăn Quế Hoa Cao quán ngũ phương, ngươi đi mua giúp ta, một lát ta muốn ăn!"
"A Lan ngoan, chờ nàng sanh xong ta liền đi mua." Tiêu Lang bắt được tay của nàng, đặt ở khóe miệng hôn , bây giờ cái bộ dáng này của nàng, hắn phải nhìn tận mắt mới an tâm.
"Hiện tại ta muốn ăn, ngươi nhất định phải đi, vậy ta sẽ càng khó chịu đấy!" Vừa vặn một hồi đau đớn tới, Thư Lan đau nhắm hai mắt lại, vẫn còn cắn môi để cho hắn đi, tóc mai sớm bị mồ hôi ướt nhẹp.
Tiêu Lang đau lòng, "Được được, hiện tại ta cho người làm đi mua..." Từ nhỏ đến lớn, nàng sợ nhất là đau!
Nước mắt Thư Lan lả chả nhìn hắn: "Ta chỉ muốn ăn cái ngươi mua, ngươi rốt cuộc có đi hay không, ta đau chết..."
Tiêu Lang vội vàng chận lại miệng của nàng, "Không cho nàng nói bậy! Ta sẽ đi mua, ta sẽ đi mua! Nàng chờ ta trở lại!" Cúi người hôn trán nàng, ngay sau đó chạy như gió đi ra ngoài.
Một giọt chất lỏng ấm áp theo cái trán chảy xuống, Thư lan biết đó không phải là mồ hôi, là nước mắt của hắn. Hắn lại khóc nữa, đây là lần thứ hai hắn rơi lệ ở trước mặt nàng...
"Tỷ..."
Đau nhức đánh tới, giống như có đồ vật gì đó muốn trượt ra từ trong cơ thể, tâm tư Thư lan không nghĩ chuyện Tiêu Lang nữa, bắt được tay tỷ tỷ kêu lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!