Chương 8: (Vô Đề)

"Thật cảm động, một câu chuyện rất thật trân."

Vương Bảo An tự hỏi tại sao Tần Uyển Nhi không đi làm diễn viên luôn đi. Trong một thời gian ngắn đã nghĩ ra một cốt chuyện rất cảm động, diễn xuất cũng rất giỏi. Thành công đẩy Vương Bảo An cô thành nhân vật phản diện còn bản thân trở thành đóa bạch liên vô hại.

Rất tốt, rất xuất sắc.

Hàn Thiên nhíu mày nhìn cô nhắc lại một lần nữa:

"Tôi nói cô mau xin lỗi em ấy."

Tần Uyển Nhi dựa vào lồng ngực Hàn Thiên cười khiêu khích.

Vương Bảo An nhìn thẳng vào mắt Hàn Thiên nói:

"Xin lỗi cái mụ nội anh á. Xin hỏi Hàn tổng tôi đây có lỗi gì?"

Hàn Thiên hơi chấn động, trước đây cô chưa từng lớn tiếng quát vào mặt anh chứ đừng nói thái độ như vậy.

"Tôi nhớ là tôi đã gửi đơn xin nghỉ việc ở Hàn thị tức là anh không còn là sếp tôi nữa, giữa chúng ta cũng chẳng khác gì người lạ. Vậy xin hỏi Hàn tổng đây lấy quyền gì mà ra lệnh cho tôi?"

Hàn Thiên cứng miệng không nói được gì chỉ chăm chăm ánh mắt u ám dán vào người cô.

Vương Bảo An lại cao giọng nói tiếp:

"Đóa bạch liên hoa của anh quả thực rất vô tội, tôi khuyên anh nên quản cô ta cho tốt nếu còn dám tìm Vương Bảo An tôi đây gây sự. Tôi sẽ không ngại bẩn tay đâu."

Bảo An. Châu Hân Hân ngồi trên chiếc siêu xe phiên bản giới hạn Lamborghini Veneno vẫy vẫy tay.

Mở cửa bước xuống là một anh chàng cao trên m8 mặc bộ vest đen rất lịch thiệp. Anh ta đi về hướng mà Vương Bảo An đang đứng.

Châu Hân Hân sau đó cũng mở cửa bước xuống.

Bảo An.

Vừa nhìn thấy sự có mặt của Hàn Thiên và Tần Uyển Nhi, Châu Hân Hân không khỏi đen mặt.

"Bảo An ở đây có chuyện gì vậy?"

"Không có gì, chúng ta về thôi." Vương Bảo An chỉ muốn rời đi ngay, đôi cẩu nam nữ kia khiến cô mắc ói nãy giờ.

Vương Bảo An.

Giọng nói của anh chàng vừa rồi rất ấm áp.

Hả.

Châu Hân Hân thấy cô hơi ngây người liền lên tiếng:

"Cậu quên rồi sao anh ấy là Lí Kiệt anh họ mình."

Vương Bảo An cố gắng lục lại trong kí ức của mình quả thật có quen một người tên Lí Kiệt. Hơn nữa quan hệ cũng không tồi.

A anh Lí Kiệt.

Lí Kiệt xoa xoa đầu cô cười ôn nhu nói:

"Nhận ra anh rồi sao?" Ánh mắt Lí Kiệt dừng lại ở một bên má phiến đỏ của cô:Mặt của em?

Châu Hân Hân liền biết chuyện tốt này do ai làm quay qua liếc đôi cẩu nam nữ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!