Anh bế cô về lại xe:
"Trong lòng chịu nhiều ủy khuất như vậy tại sao không nói."
Xung quanh tĩnh lặng cũng không có tiếng đáp lại.
Anh đặt cô vào trong xe:
"Bảo An tôi sai rồi, từ nay về sau tôi sẽ đối tốt với em. Cho tôi thêm một cơ hội được không?"
Ba năm nay Vương Bảo An đối với anh rất tốt, tốt đến tận xương tủy vậy mà anh lại coi đó là điều hiển nhiên chỉ nhận mà không đáp lại.
Giờ phút này anh mới nhận ra bản thân quá khốn nạn.
Xin lỗi em Bảo An.
Hắn nhìn khuôn mặt nhỏ xinh đẹp gần trong gang tấc mà khẽ đặt lên một nụ hôn. Nụ hôn nhẹ nhàng không nhiễm một tia sắc dục nào.
"Từ nay hãy để tôi làm gia đình em, được không?"
Anh kéo cô ôm chặt vào lòng, dùng nhiệt độ sưởi ấm cơ thể cô.
Vương Bảo An ở trong cái ôm của anh khẽ chuyển động, mơ màng nói:
"Hàn Thiên anh là tên tra nam chết tiệt."
"Được được em nói gì cũng đúng hết."
Hàn Thiên bắt đầu cho xe chuyển động về nhà cô. Khi nãy anh đã nhờ người tra ra chỗ ở hiện tại của cô.
Hàn Thiên khẽ nhíu mày nhìn căn hộ nhỏ nhắn, anh ôm cô vào tìm chìa khóa mở cửa.
Cạch…
Tiểu Mun thấy có người lạ liền từ cái ổ ấm áp nhảy ra. Nó xù lông đầy cảnh giác. Hàn Thiên mặc kệ nó, anh ôm cô vào trong phòng đặt cô nằm xuống nhẹ nhàng đắp chăn lên. Nhìn cô ngủ như vậy thật dịu dàng rất giống một con mèo nhỏ đáng yêu.
Hình như trong dạ dày lại dâng lên cảm giác khó chịu, Vương Bảo An ngồi bật dậy phun trào, cô ói hết tất cả những gì lúc chiều ăn được.
Hàn Thiên nhất thời không phản ứng kịp nên lãnh trọn. ( he he hả hê)
Hàn Thiên khẽ nhíu mày nhìn đống lộn xộn trên người mình tâm tình khó đoán.
Vương Bảo An sau khi ói xong liền thoải mái hơn hẳn nằm vật ra sau ngủ tiếp.
Hàn Thiên nghiến răng:
"Vương Bảo An đợi em tỉnh xem tôi xử em thế nào."
Sau khi dọn dẹp xong đống lộn xộn anh gọi cho trợ lí mang một bộ đồ mới đến.
"Cậu giúp tôi mang một bộ đồ mới đến đây. Phải rồi nhớ mua thêm thuốc giải rượu và cháo nóng."
Vâng.
Thay đồ sạch sẽ xong, anh ra ban công lấy điện thoại gọi cho Tần Uyển Nhi.
"Hàn Thiên, anh đi đâu vậy đã lâu rồi em chưa gặp anh. Nhớ anh lắm đó." Qua điện thoại rồi vẫn có thể tưởng tượng ra điệu bộ õng ẹo thấy mà ớn của cô ta.
Tần Uyển Nhi ở nước ngoài rất phóng khoáng thường xuyên cặp kè với trai lạ. Khi vừa về nước liền tới ở với Hàn Thiên. Anh mặc dù rất cưng chiều cô ta nhưng lại không hề động tới cô ta dù chỉ một chút. Nằm chung một giường nhưng ngoài ôm ra thì cái gì cũng không làm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!