Chương 2: (Vô Đề)

Có lẽ vì say, ánh mắt vốn lạnh lùng lại lười biếng hơn thường lệ, môi khẽ cong:

"Uống đi, để mọi người xem tửu lượng của em thế nào."

Tôi im lặng vài giây, hỏi anh:

"Nếu hôm nay người đứng đây là Lục Tư Tư, anh cũng sẽ bắt cô ấy uống sao?"

Ngày hôm đó, Chu Cận Nghiêm nổi trận lôi đình.

Anh giật lấy ly rượu, đập thẳng vào người tôi:

"Cô là cái thứ gì mà dám so với cô ấy?"

"Cô ấy không hèn hạ như cô, vì ba trăm triệu mà bán thân!"

Tôi chớp mắt ngăn dòng nước mắt chảy ra, cúi xuống nhặt lại ly rượu rơi lăn dưới đất:

"Được, tôi uống."

Mạng của kẻ nghèo vốn chẳng đáng tiền, huống chi là lòng tự trọng.

Tôi thật sự đã lấy ba trăm triệu từ anh.

Cái kết hôm nay, tôi tự chuốc lấy.

3

Trước khi ra nước ngoài, Lục Tư Tư đã là nữ minh tinh hạng A nổi tiếng.

Lần này du học về nước, hào quang càng rực rỡ, phim mời đóng không đếm xuể.

Cô ta gọi điện đến, giọng điệu thản nhiên:

"Tôi vừa về nước, đang thiếu một trợ lý giỏi. Tôi thấy cô gái tên Dụ Ninh bên cạnh anh trông cũng được đấy, có vẻ là người biết phục vụ."

Chu Cận Nghiêm im lặng hai giây.

Cô ta khẽ cười: "Sao? Không nỡ à?"

"Không," anh đáp hờ hững, "nếu em cần thì để cô ấy qua giúp."

Và thế là, tôi theo Lục Tư Tư vào đoàn phim.

Giữa lúc nghỉ ngơi, nữ thứ Lâm Gia lại gần bắt chuyện:

"Chị Tư, trợ lý của chị nhìn cũng khá giống chị đấy."

"Chỉ là ánh mắt không giống lắm. Cô ấy có nốt ruồi lệ nơi khóe mắt, nhìn ra lại còn có thần hơn chị."

Lâm Gia vốn là nữ chính được chọn từ đầu. Chỉ vì Lục Tư Tư bất ngờ quay về mà cô bị cướp vai.

Trong lòng bực bội, nên cố ý nói vậy để chọc tức Lục Tư Tư.

Quả nhiên, sắc mặt Lục Tư Tư tối sầm, ánh nhìn về phía tôi đầy ác cảm.

Tan ca buổi chiều, cô ta bảo làm rơi nhẫn.

"Lúc quay cảnh ở hồ còn đeo, chắc là rớt xuống nước rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!