Ăn cơm trưa xong, Tiểu Thất nằm lên trên bụng heo tắm nắng ngủ trưa, những người khác cũng lần lượt về phòng nghỉ trưa.
Lá cây của Tiểu Thập cuối cùng khôi phục lại chiều dài bình thường, lúc này mới giải tán đám ma quỷ, bản thân thì dùng lá cây để kiểm tra một chút đám người anh Lân đã nửa sống nửa chết, đi một vòng, lại hắng giọng lần nữa, "Đã hai giờ rồi, ngủ cái gì mà ngủ, mau dậy làm việc!"
Đám người anh Lân sống dở chết dở tỉnh lại từ những ảo ảnh kinh hoàng khác nhau, giọng của củ cải dại vẫn như vậy, nhưng lần này lại làm cho bọn họ run như cầy sấy, sau đó liều mạng bò dậy.
"Xét thấy tổn thất tinh thần mà mấy người đã gây ra cho sâm đây, sâm khoan dung nên sẽ xử lý theo nguyên tắc, mấy người phải làm việc trong ba mươi năm tới để bù đắp, đừng nghĩ đến việc chạy trốn, trong ba mươi năm tới, mấy người sống là người của tôi, chết là ma của tôi, cố gắng sớm ngày hối cải để thay đổi bản thân......"
Đám người anh Lân, "......"
Cuối cùng, chuyện này cũng kết thúc vì đám người anh Lân đã bán ba mươi năm đời mình để bồi thường mà chấm dứt, đám người anh Lân trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, bản thân chẳng những không thể rời đi, mà còn trở thành cu li miễn phí, thậm chí còn không có đường lui, vì dù sao ngay cả câu thường nói chết thì thôi, hai mươi năm sau lại là một anh hùng cũng không còn tác dụng nữa.
Bây giờ, tình hình là chết thì thôi, hai mươi năm sau vẫn phải đi làm thuê, đám người anh Lân có nỗi khổ không nói nên lời, sớm biết vậy thì tay không rời đi là được, hà tất gì phải trêu chọc một củ cải biến dị, khi ra khỏi đây thì bên ngoài chính là thiên hạ của bọn họ, nơi nào cũng không cần nghe lệnh của người khác.
Bi kịch hơn nữa là, là một gian thương, Tiểu Thập đều bóc lột nhân viên một cách triệt để, mấy con ma đều không cần nghỉ ngơi ăn cơm, đôi khi được cho nước mắt của thi sâm còn coi như báu vật, thậm chí để có được những giọt nước mắt mà thi sâm đã hứa sẽ cho những nhân viên giỏi nhất hàng năm, đám ma công nhân đều cố gắng hết sức để thể hiện giá trị của bản thân, đám ma công nhân một ngày làm việc 24 giờ muốn ép chết đám người anh Lân còn không cần đến một giây.
Cho nên đám người anh Lân bữa sáng thì hất cơm, bữa trưa cũng không ăn dưới sự trong coi của Tiểu Thập bắt đầu đào hồ nước, trùng hợp là, trong đó có một người thức tỉnh siêu năng lực hệ đất, việc đào hồ nước liền nhanh gấp đôi.
Lúc mấy người Mai Linh nghỉ trưa xong, định xuống lầu chuẩn bị tiếp tục làm việc, lại kinh ngạc phát hiện hồ nước đã đào xong, nhưng phía dưới có rất nhiều người nằm tứ tung ngang dọc.
Mai Linh hoảng sợ, "Lão Khúc, hồ nước của chúng ta không phải dùng để nuôi cá sao? Có nói dùng đêt chôn người đâu."
Đám người anh Lân chỉ muốn nghỉ ngơi một chút, nhưng giãy dụa hồi lâu vẫn chưa trèo lên được "......"
Vào ban đêm, đám người anh Lân như đã mất nửa cái mạng ăn bữa cơm đầu tiên trong ngày với khuôn mặt đầy nước mắt, khi ăn hết thiếu chút nữa thì trực tiếp liếm luôn mâm đồ ăn, vừa ăn vừa cảm thán.
"Ăn ngon quá! Trước nay chưa từng ăn qua quả trứng gà nào ngon vậy."
"Ôi ôi ôi...... Tôi có thể nhặt lại mấy món buổi sáng bị hất đi không?"
"Cải dầu xào ngon quá, sao trước kia không phát hiện cải dầu ăn cũng ngon như vậy."
"Ăn hết cơm còn có trái cây, quá hạnh phúc."
"......"
Anh Lân cảm thấy những người khác đang thật sự xấu hổ, nhưng hắn lại vô thức ăn cơm nhanh hơn, bởi vì quả không sai, cơm này mẹ nó ăn quá ngon, không nghĩ tới nơi trong không quá bình thường này vậy mà lại có đầu bếp ưu tú như thế, ngẫm lại mâm đồ ăn buổi sáng mình đã hất, không khỏi thấy chút đau lòng.
Ma đầu bếp đang nhìn chằm chằm mọi người ăn với một cái muôi trên tay vừa lòng gật đầu, buổi sáng nghe nói cơm mình làm bị hất đi, thân là truyền nhân mười tám đời của ngự trù tiếng tăm lừng lẫy, cảm giác ma cách của mình đã bị xúc phạm, lúc ấy nó liền nổi điên, xách theo cái muôi định nhổ đầu bọn người kia ra, nhưng sau đó lại bị Tiểu Thập triệu tập, tuy rằng không có thể nhổ đầu, nhưng lại có thể dạy dỗ bọn người kia một hồi, giờ thấy bọn người kia không lãng phí lương thực, liền bay đi.
Hôm nay Âu Lương lại mang về tới rất nhiều vật tư như cũ, nhưng không mang về người sống sót nào, có lẽ là vì càng ngày càng có nhiều người thức tỉnh siêu năng lực, những người sống sót bên ngoài cũng bắt đầu có tự tin để đấu tranh, hơn nữa nếu muốn dựa vào thế lực, mọi người đều sẽ lựa chọn địa điểm quen thuộc hoặc những người quen để lập đôi, chứ không phải đi theo một người xa lạ đến một khu chung cư bỏ hoang để ở.
Âu Lương ăn cơm nước xong mới biết việc đám người anh Lân muốn cướp lấy vật tư, tức khắc hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ cơm nước xong sẽ đi tìm người để tâm sự.
Cho nên sau khi ăn xong, anh Lân cả người đau nhức đang định nghỉ ngơi một chút, đã bị Âu Lương xách ra ngoài bàn luận một hồi, sau trận đánh một chiều, anh Lân rốt cuộc cũng nhận ra khoảng cách rất lớn giữa các siêu năng lực, cho dù đều là sức mạnh phái tấn công, cũng phân ra mạnh yếu.
Một thời gian sau, khu chung cư đều duy trì loại trạng thái hài hòa này, đám người anh Lân trở thành cu li chính trong việc xây dựng của chung cư, sau khi đào xong hồ nước, dọn bao đất, dọn gạch lát sàn, thì đi theo Âu Lương ra ngoài thu thập vật tư, đồ ăn chỉ là một phần, cửa sổ, xi măng, dung dịch kết tủa, sơn, gia cụ. gia điện, xe đạp, cái gì có thể sử dụng được đều mang về hết.
Dưới tình huống như vậy, mấy con ngỗng lớn hiển nhiên chịu không nổi, cuối cùng vẫn là xe ba bánh trở thành quân chủ lực. Đám người anh Lân đều có một chiếc xe ba bánh, làm việc không tiếng động, xuyên phố đi hẻm rất linh hoạt.
Thậm chí sau đó, anh Lân còn dần dần nắm vững được kỹ năng trộn xi măng, bắt đầu phụ trách kế hoạch cải tạo trong khu chung cư. Sơn tường, hay trang hoàng đều làm, thậm chí còn muốn đi theo ra ngoài bắt cá, mỗi ngày đều bận tối mày tối mặt.
Mà dù bận rộn như thế, Tiểu Thập còn cho bọn họ thêm nhiệm vụ khác, là tường thuật lại việc mình đã tạo phản sau bị trừng phạt nặng thế nào với những người mới gia nhập, tốt nhất là giọng nói phải đầy cảm xúc, mà cảm xúc còn phải đúng chỗ.
Đám người anh Lân cho rằng họ đã đủ khổ sở, "......" Đây chẳng lẽ là giết người giết tâm sao?
Nhưng cũng may các ngày sao đó, những người sống sót gia nhập khu chung cư cũng không có mấy, hiển nhiên theo thời gian, các lực lượng lớn nhỏ bên ngoài dần dần ổn định. Chỉ có đôi khi lực lượng nào đó bị đánh bại, mà Âu Lương lại vừa lúc đi ngang qua mới có thể nhặt về thêm một ít người sống sót.
Người sống sót vừa tiến vào khu chung cư điều đầu tiên làm là nghiêm túc nghe đám người anh Lân đám người than thở khóc lóc kể lại chuyện năm xưa tạo phản, việc thứ hai là nỗ lực giới thiệu bản thân với một củ cải biến dị, thứ ba là bắt cánh với một con vịt nhỏ màu vàng......
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!