Đó không phải là lời mời tệ nhất mà Ellie đã từng nhận được. Sự thật là nó còn không nằm trong tốp mười. Nhưng mà dù vậy, nó vẫn lạ, và câu hỏi vẫn là: có phải Max đã thật sự hẹn cô? Cô cứ quay lại cuộc chuyện trò đó trong đầu mình nhiều lần và quyết định, không, anh ta đã không hỏi. Mà anh ta nói.
Có lẽ đó không phải là một cuộc hẹn hò thật sự. Ben có lẽ sẽ đi cùng với anh. Hai người họ chỉ ở đây một thời gian ngắn, và họ cần ai đó quen thuộc với thành phố này để dẫn họ đến một nhà hàng ngon nào đó. Chắc là vậy…có lẽ.
Mỗi khi nghĩ đến cô lại cười. Max đã để lại danh thiếp trên bàn cà phê với số di động của anh. Cô có thể gọi để hủy hẹn, nhưng cô đã không. Thay vào đó, cô đã tốn một tiếng đồng hồ vào buổi chiều hôm sau để lục tung cái tủ đồ đáng thương của mình, thử hết bộ này đến bộ khác, cuối cùng chọn một chiếc váy mùa hè đen
-trắng dài, cổ thuyền. Cái váy có phần eo vừa vặn, và dài tới giữa gối. Cô quyết định mang đôi giày bít đen mới mua năm ngoái.
Hoặc đôi này hoặc đôi dép hở mũi, trừ khi cô muốn mang đôi giày tennis. Đôi cao gót cô đã mang hôm tiệc lớn của bệnh viện hồi tháng rồi thì khỏi bàn tới. Chân cô đã đau nhức một tuần sau đó.
Cô hẳn phải đeo một vài món trang sức dễ thương nào đó, nhưng cô chẳng có món nào. Cô có một mặt dây chuyền bạc hình trái tim mà bà ngoại đã cho cô hồi sinh nhật mười tám, nhưng sợi dây chuyền đã bị đứt, và cô chưa có thời gian để đi hàn nó lại.
Tóc đã được chải và xõa xuống vai; trang điểm, nước hoa, và kem dưỡng toàn thân cũng đã xong – cô muốn mình đẹp tối nay.
Cô hoàn tất lúc 7 giờ và anh đến đúng giờ. Anh trông ngạc nhiên khi nhìn cô, như thể anh đã mong đợi một người nào khác.
"Cô trông đẹp lắm," anh nói.
Anh cũng vậy. Anh đã cắt tóc và cạo râu. Anh vẫn trông đáng sợ, cô nghĩ, nhưng phải thế thôi khi cao hơn 1m80 và thân người rắn như đá. Anh không thể trông khác đi được. Quần đen, áo sơ mi xanh sáng với tay áo cuộn lên, cổ áo mở, và khẩu súng…khẩu súng lúc nào cũng hiện diện bên anh.
Anh kéo cánh cửa đóng lại và chờ khi cô dùng chìa khóa để khóa cả hai ổ khóa lại. Cô thả chìa khóa và ví và đi xuống cầu thang.
"Ben có đi cùng chúng ta không?"
Anh mỉm cười. "Cô thường hẹn hò cùng lúc với hai người lắm à?"
Cô quay qua anh. "Vậy đây là một cuộc hẹn hò à?"
Họ đã đi tới chiếc ô tô thuê của anh, một chiếc SUV mới. Anh mở cửa cho cô và nói, "Phần nào."
Trước khi cô có thể yêu cầu anh giải thích, anh thay đổi chủ đề. "Tôi đã đặt chỗ trước lúc 7:30, nhưng tôi bận quá chưa xem qua đường đi được. Cô có biết đường đi không? Hay là tôi nên bật GPS lên?"
"Tôi biết đường. "Phần nào" là sao?"
"Đừng nói tới chuyện công việc sau khi xong bữa tối nhé?"
Công việc? Loại công việc gì vậy? Vậy ra đây không phải là hẹn hò. Điều này dẫn đến câu hỏi: được thôi, anh muốn gì? Vậy nếu đây là một kiểu làm việc, sao Ben không tham gia?
Tìm hiểu vậy, cô quyết định. "Cộng sự anh làm gì tối nay thế?"
"Làm việc," anh trả lời. "Cô đã làm một điều tốt cho vợ cậu ta. Addison đã lo lắng lắm đấy."
Cô mỉm cười. "Vâng, tôi biết. Tôi đã nhận được ba tin nhắn của cô ấy."
"Không tệ nhỉ. Ba tin? Trong hai bốn giờ?"
"Không, ba tin trong 1 giờ," cô sửa. "Khoảng 11 giờ đêm thứ Sáu, chúng tôi đã là bạn bè rồi đấy. Cô ấy rất dễ thương. Một chút lo lắng về đứa bé, nhưng tôi hiểu tại sao."
"Cô sẽ thích nếu gặp cô ấy."
"Tôi thích cô ấy. Tôi đã nói chuyện với cô ấy khoảng một tiếng hồi chiều này."
Cô bắt chéo chân và thấy anh đang nhìn. Họ đang ở một bảng cấm, nhưng anh không có vẻ gì là vội vàng để đi tiếp.
"Khi nào anh kiểm tra xong chân tôi, thì rẽ trái nhé."
Anh chẳng có vẻ gì là bối rối. "Đôi chân đẹp đấy," anh nói với cô. "Tôi đang đói. Còn bao xa vậy?"
"Không xa lắm," cô trả lời, quay sang anh. Nét mặt trông nghiêng của anh rất đẹp. Hàn vuông, cấu trúc xương đẹp. Mọi thứ về anh đều toát lên sức mạnh và làm cô cảm thấy an toàn, mặt khác, một khẩu súng và một huy hiệu cũng phát huy tác dụng. Tuy nhiên, Ellie cảm thấy nhiều hơn thế về anh hơn là vẻ bề ngoài tiết lộ, và cô háo hức muốn tìm hiểu cái gì ẩn sau đôi mắt dữ dội đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!