Ellie nhìn ra quang cảnh bên cửa sổ xe phía cô khi Max lái vào con đường mòn hai làn xe chạy.
"Chúng ta có vé máy bay chưa anh? Clark nói với em anh ấy đã lo chuyện đó, nhưng –", Ellie bắt đầu.
"Có rồi. Em sẽ được ngủ trên giường của mình tối nay."
Max nhìn thấy một ánh thép lóe lên ở góc mắt khi họ cua vào một góc quanh khác.
"Chúng ta gần tới thác rồi," cô nói. "Nếu có thời gian-"
"Cúi xuống! Cúi đầu xuống!"
Max hét ra lệnh khi anh bẻ chệch hướng chiếc SUV ra khỏi lằn đạn. Cogburn nhảy ra đường, nâng khẩu súng trường lên, và nhả thêm hai phát nữa. Max nhận ra khẩu súng trường khi anh ngoặt thêm lần nữa. "Thằng khốn đang cố nhắm vào bình xăng. Chắc nó muốn thổi tung chúng ta lên đây mà."
Ellie thấy kinh ngạc trước giọng điệu bình tĩnh của anh. Một bên khuôn mặt cô đang tựa trên đùi anh. Cô cố gắng để không va vào cần số.
Phát bắn thứ ba trúng vào lốp sau bên trái, và với tốc độ mà họ đang đi, gần như là không thể kiểm soát chiếc xe.
"Bám chặt vào, em. Chúng ta sẽ chuyển sang chế độ off
-road (*)."
(*: off
-road có nghĩa là chuyển sang chế độ đi trên đường không bình thường – ND)
Chiếc SUV xoay tròn, làm Ellie nghĩ chắc họ sẽ lộn vòng mất thôi, nhưng Max biết anh đang làm gì. Trong vài giây chiếc SUV đã lấy lại thăng bằng, và họ hướng vào rừng.
Anh kéo thắng, tháo đai an toàn cho Ellie và của anh ra, rồi nói, "Đi thôi."
Max đẩy cửa bên anh mở ra và kéo cô ra đằng sau anh. Cả hai người chạy, né tránh những cành cây và nhảy qua các bụi rậm. Max dừng lại đột ngột, ra hiệu cho Ellie nằm xuống, và sau đó đẩy cô lùi lại để các nhánh cây che khuất cô. Anh đặt tay lên cô ý bảo nằm im. Và sau đó anh chờ đợi, cúi xuống phía trước mặt cô, lắng nghe mỗi âm thanh nhỏ nhất.
Ellie cố gắng không tạo ra bất kỳ tiếng ồn nào cũng như cố kiểm soát hơi thở của mình. Nếu Cogburn lần theo dấu vết của họ, hắn sẽ tìm thấy họ. Cô vẫn bất động và im lặng.
Họ đã chờ được bao lâu rồi nhỉ? Cô không có bất kỳ ý tưởng nào, nhưng chân cô đang tê, và cô đang cố để lờ đi cái bắp chân đang khó chịu. Sao Max có thể ở lâu trong vị trí này mà không nhúc nhích một cơ bắp nhỉ?
Có tiếng cành cây lắc rắc. m thanh này đến từ đâu? Cô nghĩ là bên trái, nhưng Max nhổm lên và bắn vào bên phải, ba phát liên tiếp khi anh di chuyển về phía trước, chạy về phía mục tiêu của mình.
Anh bắn trúng Cogburn ở phát thứ ba. Người đàn ông bị bắn cố trở lại chiếc xe của mình, nhưng hắn chỉ chạy tới chiếc SUV của Max thì sụp xuống và bắt đầu la hét. Hắn không nhận được bất kỳ cảm thông nào. Max tóm lấy khẩu súng trường và ném nó ra sau chiếc xe, sau đó ngồi xổm xuống bên cạnh Cogburn. "Xong đời mày rồi," anh nói.
"Tôi cần bác sĩ," Willis khóc. "Tôi đang bị chảy nhiều máu."
"Mày vừa bắn vào một bác sĩ đấy."
Ellie chạy ra xe và lấy găng tay ra khỏi túi xách, thúc Max tránh ra, và quỳ xuống bên cạnh gã đàn ông đã muốn giết cô. Cặp mắt Willis đang mở to kinh dị khi Ellie đẩy ta hắn ra để kiểm tra vết thương.
"Viên đạn đã đi ra," cô nói.
Cô đứng lên và quay trở lại chiếc SUV để tìm thứ gì đó có thể quấn vào vết thương cho đến khi Willis được đưa tới bệnh viện. Cuối cùng cô phải dùng đến cái áo thun cũ và cái duy nhất còn lại là cái váy. Cô quấn cái áo thành một búi tròn để tạo áp lực, sau đó xé cái váy thành những sợi dây để cột nó lại.
"Tôi chẳng thể làm gì hơn cho hắn ta."
"Tôi sẽ chết?" Cogburn bắt đầu kêu rên.
Ellie bây giờ đang quỳ xuống đằng sau hắn và tính trả lời thì Max nói, "Tốt hơn là chết đi bởi vì nếu không thì mày cũng xong đời rồi."
"Không, tôi không thể trở vào nhà tù. Tôi không thể."
"Có trối chăng gì không?" Max hỏi. Anh vẫn đang rất tức giận, anh muốn giết thằng khốn này bằng đôi tay không của mình. Anh nghi ngờ Ellie sẽ để anh làm vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!