Chương 31: (Vô Đề)

Chủ nhiệm khoa từ trước tới nay chưa bao giờ thờ người ra như lúc này, bởi vì ông ta cảm thấy trong một câu này lượng tin tức có hơi lớn, chính là kiểu lớn đến nỗi ông ta phải nghiêm túc suy nghĩ một lát.

Cũng may dù sao ông ta cũng là giáo sư đường hoàng của đại học A, vả lại còn là thầy giáo trong học viện truyền thông.

Đợi khi chủ nhiệm khoa lấy lại tinh thần, ông ta nhìn Bùi Dĩ Hằng, hơn đắn đo nói: "Bạn học Bùi, em tới đại học A đi học là bởi vì bạn học Nhan Hàm sao?"

Bùi Dĩ Hằng hơi ngẩn ngơ.

Thực ra chủ nhiệm khoa hiểu biết một chút, thật sự tuy rằng hiện giờ đường mép tóc của ông ta lùi ra sau, dáng người mập mạp, nhưng ông ta cũng có thời trai trẻ. Trước kia ông ta sở dĩ thi vào đại học A, chính là vì nữ thần trong lòng mình, học lại ba năm mới thi đậu.

Ai ngờ khi ông ta thi đậu đại học A, nữ thần đã năm tư sắp tốt nghiệp, người ta không chỉ có bạn trai còn xin đi học tại trường ngoại quốc, một cặp thần tiên nắm tay nhau bay đi.

Thế nên ông ta chỉ là người qua đường, cho đến khi nữ thần rời khỏi cũng không can đảm nói ra chuyện mình thích người ta.

Lúc này chủ nhiệm khoa nghĩ tới đây, không chỉ hiểu thôi mà còn có cảm động.

Dù sao hồi ấy ông ta không đủ dũng cảm, nhìn thấy bạn học Bùi người ta dũng cảm theo đuổi tình yêu, giờ còn đuổi theo tới tận trường học. Không thể không nói, chủ nhiệm khoa làm giáo sư ở học viện truyền thông coi trọng tính chân thật của tin tức, thật là đáng tiếc. Một màn diễn do ông ta não bổ càng thích hợp ở khoa tiếng Trung hơn.

Thấy Bùi Dĩ Hằng không trả lời, chủ nhiệm khoa cũng chẳng để ý, ông ta còn đặc biệt tỏ vẻ hiểu chuyện: "Bạn học Dĩ Hằng à, thầy hiểu cả, em mang thân phận như vậy đến trường đi học, quả thật là hy sinh rất lớn. Nhưng thầy tin, có lòng thành vàng đá cũng tan, chỉ cần em bỏ ra nhiều công sức, chày sắt cũng có thể mài thành kim."

Dứt lời, ông ta đặc biệt vỗ nhẹ hai cái trên vai Bùi Dĩ Hằng.

Bùi Dĩ Hằng cụp hai mắt, tỏ vẻ ngoan ngoãn nhận sự giáo dục.

Chủ nhiệm khoa thấy thế càng vui vẻ, nhìn xem người ta đứng đầu thế giới, còn không phải vẫn nghe theo lời dạy bảo ân cần của thầy giáo.

"Còn chuyện bắt nạt này, em có thể kể lại rõ ràng với thầy không?"

Chủ nhiệm khoa nghĩ thế này, nếu tìm sinh viên hai bên nói chuyện, khẳng định sẽ có thiên vị. Nhưng Bùi Dĩ Hằng không giống vậy, con người anh đoán chừng sẽ không cố ý nói dối lừa gạt giáo viên, thế nên chủ nhiệm khoa rất chú trọng tới lời nói của anh.

……

Sau khi chủ nhiệm khoa trở về lần nữa, nhìn hai nữ sinh ngồi bên trong một cái, đặc biệt là Nhan Hàm.

Ngay lúc đáy lòng Lam Tư Gia bồn chồn, đoán rằng Bùi Dĩ Hằng rốt cuộc đã nói gì với chủ nhiệm khoa, đột nhiên ông ta cất tiếng: "Nhan Hàm, em theo tôi ra đây một chút."

Nhan Hàm nghe vậy, trực tiếp đứng lên.

Đợi đến khi tới hành lang bên ngoài, Bùi Dĩ Hằng đang im lặng đứng một bên, khi thấy cô đi ra, anh cong khóe môi mỉm cười một cái.

Đáy lòng Nhan Hàm vốn bình tĩnh như nước, nhưng khi thấy anh cười, như là có gì đó đâm trúng.

Cô hơi xoay mặt qua, đáy lòng có chút tức tối.

Người này, sao có thể cười vậy chứ.

Sau khi chủ nhiệm khoa gọi Nhan Hàm ra, ông ta nói lời sâu xa: "Nhan Hàm, thầy biết chuyện lần này không liên quan tới em, em là đàn chị làm rất tốt."

Khi ông ta nói lời này, khóe mắt Nhan Hàm liếc sang bên cạnh.

Bùi Dĩ Hằng trông hờ hững, tựa như anh chẳng để ý tới lời nói của chủ nhiệm khoa.

Nhan Hàm hừ một tiếng dưới đáy lòng, tiếp tục lắng nghe lời nói của chủ nhiệm khoa.

"Có điều Nhan Hàm à, em và bạn học Bùi của chúng ta phải thân thiết hòa thuận, dù sao bạn học Bùi cũng không giống bạn học bình thường, chuyện sự nghiệp của bạn ấy vẫn quan trọng hơn. Em ở hậu phương, phải làm cho tốt, để cậu ấy không có buồn phiền."

Chủ nhiệm khoa nghĩ thế này, là giáo viên ông ta nên khuyên nhủ một chút.

Dù sao ông ta cũng đã xem tin tức mấy ngày nay, nào là truyền thông Hàn Quốc, truyền thông Nhật Bản, biết Bùi Dĩ Hằng đi học tại trường đại học đều hết sức vui mừng, cảm thấy mất đi một đối thủ mạnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!