Anh không nên cảm thấy lo lắng, như anh đã trong buổi sáng đầu tiên cùng với sự bình tĩnh, rằng nàng sẽ bắt tay trở thành một người quản lý gia đình khủng khiếp để có thể quản lý gia sản của anh. Nhưng nàng đã không như vậy.
Nàng đã quay trở lại thành một người vợ với tất cả các nghĩa vụ và trách nhiệm đối với Sidley. Không có bất cứ nghi ngờ nào trong tâm trí bất kỳ ai khi sau 2 hoặc 3 ngày đầu, nàng đã trở lại với bổn phận của mình. Và nàng cũng có vẻ thích thú đối với việc này.
Người ta thường mong chờ rằng một người quản lý, người mà có thể giữ cho ngôi nhà vẻ ngăn nắp mà không cần bất kỳ sự can thiệp nào cả năm sẽ cảm thấy phẫn nộ khi có một bà chủ nhà khăng khăng can thiệp từng ngón tay của mình vào tất cả mọi việc.
Nhưng những người hầu trong gia đình không hề cảm thấy như vậy.
Vợ anh có những cách riêng của mình, Lord Francis nhận thấy. Nàng không bao giờ có thái độ như bề trên đối với những người hầu
- không có bất kỳ sự phân biệt nào rằng nàng là bà chủ và họ chỉ là những người giúp việc.
Và nàng chuyện trò với họ, mỉm cười với họ, cười đùa cùng họ, khuyên bảo họ, lắng nghe những lời khuyên từ họ. Anh đã ngạc nhiên vào một ngày nọ, khi anh gửi lời khen ngợi của mình với người đầu bếp đã chuẩn bị những món tráng miệng mới rất ngon và phát hiện ra rằng nó là công thức mới của Cora đã đưa cho Cook.
Cook cho phép vợ anh đưa cho bà một công thức mới? Và bà ấy đã sử dụng nó?"
Vợ anh không bao giờ xâm phạm vào những nơi riêng tư của anh
- trừ buổi sáng đầu tiên trong chuồng ngựa. Nhưng nàng cũng có những việc riêng của mình với khả năng và kinh nghiệm nàng đã có trước đây.
Lord Francis bắt đầu cảm thấy cực kỳ thoải mái trong chính ngôi nhà của mình.
Nàng dành ra hầu như toàn bộ buổi chiều để đi thăm thú và thăm thú. Nàng đến thăm những khu nhà cho người giúp việc và những khu nhà cho người độc thân thuê. Anh thường đi kèm nàng khi nàng tổ chức một buổi gặp mặt đối với các nhà quý tộc nhỏ trong làng và cùng họ nói chuyện vui vẻ trong phòng khách.
Nàng thoải mái và thân thiện mà không quá suồng sã. Không phải anh tìm kiếm điều gì đó gần như thô tục ở nàng. Nhưng anh chưa bao giờ thấy bất kỳ điền gì chỉ gần như vậy ở nàng.
Buổi tối, họ thường đi dạo hoặc có những buổi tiếp khách. Đôi khi họ ở nhà một mình và thường dành thời gian để đọc sách hoặc thưởng thức âm nhạc. Nàng thích có anh đọc to cho nàng nghe trong khi nàng ngồi cạnh thêu.
Nàng không hẳn là một gười may vá khéo léo, nhưng như nàng đã nói, nàng khó có thể ngồi đó và xoay tròn những ngón tay trong khi mà nàng có thể nghỉ ngơi, nàng có thể không?
Hàng đêm họ làm tình.
Mỗi đêm. Nó dường như khiến anh không vừa ý khi anh suy nghĩ để tìm cách khiến việc này diễn ra thường xuyên hơn nữa. Có lẽ nếu sự ham muốn nàng của anh ít tham lam hơn, anh sẽ có thể tự cho phép bản thân có nàng thường xuyên hơn. Hoặc nếu anh có yêu nàng.
Vậy là, anh không muốn sử dụng nàng như sử dụng một cô nhân tình chỉ đơn thuần là để thỏa mãn ham muốn của anh. Anh tôn trọng nàng nhiều hơn thế.
Không phải nàng đã cho anh thấy bất kỳ sự khó chịu nào đối với những gì họ có với nhau mỗi đêm, bất chấp nỗi sợ hãi sau buổi sáng đầu tiên. Hoàn toàn ngược lại. Nàng tham gia cùng anh với sự háo hức đối với những gì đã xảy ra giữa họ.
Nàng không bao giờ nói về sự hài lòng của mình, nhưng những phải ứng của nàng đã nói cho anh biết qua những tiếng thở dài thỏa mãn và là dấu hiệu cho anh biết cuối cùng anh cũng có thể thả lỏng sự kiểm soát, điều mà anh đã không bao giờ lặp lại từ sau đêm tân hôn của họ.
Họ đã có một cuộc hôn nhân tuyệt vời, anh nhận thấy sau ba tuần. Hơn rất nhiều những gì anh đã mong đợi. Họ đã hình thành những thói quen rất dễ chịu ở Sidley. Họ là những người đồng hành. Họ cười đùa thường xuyên. Họ cùng nhau rất tuyệt vời trên giường. Thật là một cuộc hôn nhân tốt đẹp.
Hơn rất nhiều một người đàn ông có thể hy vọng.
Thật không may, vẫn luôn có một câu hỏi khiến anh luôn phải bận lòng. Một câu hỏi mà anh không thể ngừng tự hỏi. Rằng có điều gì đó
- một điều thật khó xác định
- rằng có điều gì đó vẫn ngăn cản họ đến với hạnh phúc thật sự. Cả hai người họ.
Ngay từ đầu anh đã nhận thức được sự cởi mở và thẳng thắn của Cora. Và đó vẫn là sự thật. Nàng vẫn nhìn thẳng vào mắt anh khi nàng nói với anh hơn bất cứ ai khác anh từng biết. Và nàng vẫn nói chuyệ với anh một cách thoải mái với bất kỳ chủ đề nào mà anh đã đề cập.
Không hề có bằng chứng cho việc nàng giấu anh điều gì hoặc có bất cứ bí mật đen tối nào. Và…
Và vẫn có điều gì đó. Anh không thể đặt được tay lên nó hoặc thậm chí có mọt sự khởi đầu để xác định nó trong tâm trí anh. Không có khả năng nào anh có thể hỏi nàng về nó. Điều đó là không thể.
Nhưng anh biết vẫn còn điều gì đó.
Một diều gì đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!