Bình an trở lại Khúc gia, Quý thị liền dẫn con gái về thẳng Thu Uyển cư.
Khúc Thấm đang nằm nghiêng trên gối đọc sách, thấy Quý thị và Khúc Liễm
vào thì vội quan sát họ từ trên xuống dưới kỹ càng, thấy hai người bình
an vô sự, thần sắc thản nhiên, nỗi lòng lo sợ nửa ngày qua mới tạm lắng
xuống.
Đừng trách tại sao với chuyện hai mẹ con họ đi dâng hương nàng lại có
phản ứng thái quá đến vậy, chỉ vì nàng bị chuyện họ đi dâng hương gặp
phải kẻ xấu ở kiếp trước khiến cho lo sợ một phen, cũng là lý do mà sau
này mỗi khi họ muốn đi dâng hương đều phải chuẩn bị chu toàn, phòng khi
việc này lại xảy ra. Đương nhiên là, Quý thị vì việc này mà thà ngồi mãi trong tiểu Phật đường thắp hương bái Phật cũng không muốn đi dâng hương bên ngoài nữa.
- Tỷ tỷ, muội và mẫu thân về rồi này!
Khúc Liễm cười trấn an tỷ tỷ đang có vẻ hết sức lo lắng.
Quý thị đến, quan tâm hỏi:
- Vẻ mặt của con không được tốt lắm, thân thể không được khỏe sao? Nếu
không thì … vẫn nên mời Trì lão thái gia đến xem bệnh cho con một lần.
Tuy rằng Khúc Thấm đã khỏe hơn, nhưng Quý thị cho rằng mời Trì lão thái gia đến khám một lần cho yên tâm thì vẫn tốt hơn.
Khúc Thấm nhìn dáng vẻ của Quý thị như thể chỉ cần nàng mà nói không
khỏe, bà dù cho có vứt sạch sĩ diện cũng sẽ mời cho bằng được Trì lão
thái gia đến khám bệnh cho nàng, thâm tâm hơi không được tự nhiên, vừa
không biết làm sao lại vừa cảm động đến mức không nói thành lời. Rõ ràng là nàng lo cho hai mẹ con xảy ra chuyện không may, nhưng trong lòng họ, dường như lại là nàng vì yêu quá hóa loạn (quá quan tâm, chú ý đến điều gì đó nên không thể kiểm soát được lý trí của mình mà luôn lo sợ bất
an). Chẳng qua chuyện thế này, nàng làm sao mà nói thẳng với Quý thị
được, nên đành nhẹ giọng giải thích qua loa rằng nàng rất khỏe, không
sao cả.
Quý thị thấy nàng không sao, ngay lập tức vui vẻ lấy ra một cái hà bao (1) màu xanh thêu sen trắng đua cho nàng, cười nói:
- Đây là bùa bình an do Minh Phương đại sư của chùa Tể Minh ban, con
nhớ cất cho kỹ, để nó phù hộ cho con luôn được bình an nhé!
Nghe được tên Minh Phương đại sư, vẻ mặt Khúc Thấm hơi đổi sắc, nhưng
nhìn Quý thị và Khúc Liễm một vẻ không biết gì cả, nàng đàng phải cố mà
kiềm chế.
Sau khi tiễn Quý thị, Khúc Liễm cũng trở về phòng thay y phục, tắm sạch bụi bặm sau một ngày bôn ba.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!