Chương 6: (Vô Đề)

Tới Hạc Minh viện, liền gặp đại nha hoàn của lão phu nhân Thúy Tụ đang

đứng canh, thấy mọi người đến, thì liền tươi cười bước lên hành lễ, tự

mình dẫn họ vào.

Lão phu nhân đã ngồi chờ sẵn, người mặc một bộ bối tử điểm hoa màu trắng ngà, trên tóc cài hai cây trâm tiên đào hiến thọ bằng vàng, không nhìn

ra được bà đã bao nhiêu tuổi, sắc mặc hồng hào, tinh thần rất minh mẫn.

Khi mọi người thỉnh an xong, Khúc lão phu nhân mới kéo tay Khúc Thấm mà bảo:

- Thật tội nghiệp, Thấm nha đầu bệnh một trận vậy mà gầy đến thế này

rồi, nhất định phải bồi bổ nhiều vào, muốn ăn gì thì cứ nói với đại bá

mẫu của con, không được vì xấu hổ mà bạc đãi bản thân đâu đấy! Con gái

ấy à, khi còn ở nhà mẹ đẻ thì mới có thể tự do một chút, không được để

mình phải chịu tủi thân biết không…

Rồi lại hỏi bệnh trạng của nàng, thường ngày ăn gì, thanh âm chậm rãi, vô cùng dễ gần.

Khúc Thấm nhất nhất đáp lời bà, cảm ơn lão phu nhân đã quan tâm, vẫn như trước, không hề nịnh nọt, nhưng cũng chẳng mất lễ nghi.

Mẹ ruột của Khúc Thấm là con gái nhà Bình Dương hầu Lạc gia, sau khi Lạc Thị mất, Lạc lão phu nhân rất yêu thương cháu ngoại gái này, không chỉ

phái riêng ma ma giáo dưỡng trong cung đến, còn thường cho người đến đón Khúc Thấm vào kinh thành ở tại Lạc gia. Từ đó mà hai người sinh khác

biệt, Khúc Thấm toàn thân đều tỏa ra khí thế hơn người, kiêu ngạo từ

trong xương, hoàn toàn khác biệt với sự dịu dàng ôn nhu của Khúc Liễm.

Đương nhiên, Khúc lão phu nhân biết rằng, đừng trông Khúc Liễm bề ngoài yếu đuối, nhưng thật ra lại chẳng phải là người nhu nhược.

Khúc Thấm từ trước đến nay vẫn luôn yêu quý muội muội này, ma ma giáo

dưỡng được Lạc gia phái đến cũng chỉ bảo cho Khúc Liễm không ít, hai tỷ

muội được ma ma trong cung chỉ điểm, điệu bộ cử chỉ hơn hẳn những cô

nương thế môn danh gia khác trong phủ Thường châu. Chẳng qua là Khúc

Liễm thường ngày xinh đẹp khả ái, khiến người người nhìn thấy đã

thương, không nỡ bỏ rơi nàng, vô hình mềm hóa mọi thứ, khiến nàng trông

có vẻ nhu thuận hơn mấy phần.

Khúc lão phu nhân cũng không phải kẻ thích rảnh rỗi sinh chuyện, nên

cũng không bất mãn việc cháu gái không mấy thân thiết với mình.

Hỏi han Khúc Thấm xong, Khúc lão phu nhân đúng lúc nhớ đến, bèn nói với Quý thị:

- Lần trước con nói là muốn đi Chùa Tể Minh dâng hương, vậy có định khi nào thì đi chưa?

Quý thị nghe xong, rất vui vẻ mà đáp:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!