Chương 46: (Vô Đề)

Chuyển ngữ: Cacmons​

Giờ Lạc lão phu nhân thấy họ rất phiền, phất tay nói:

- Được rồi, nếu không còn chuyện gì nữa, các con về đi, ta mệt rồi.

Mấy vị Lạc lão gia thấy Lạc lão phu nhân chẳng thèm nể tình ai như thế, biết bà không vui khi họ cứ mãi bám lấy việc hôn sự của Khúc Thấm, đều xấu hổ, đành phải thôi.

Thế như sau khi mấy vị Lạc lão gia kia đi rồi, Lạc đại gia vẫn còn ở lại.

Lạc đại gia ở lại nhằm bàn bạc chuyện của Khúc Thấm với lão phu nhân:

- Nương, hôm nay có nhiều người đến như vậy, con thấy có mấy đứa còn ít tuổi nhưng thật xứng với Thấm nhi, chẳng hạn như Tam công tử phủ Thừa Ân bá, Nhị công tử phủ Xương Đức bá, Ngũ công tử phủ Cảnh Đức hầu, cháu trai trưởng nhà Lâm thượng thư,...

Lạc lão phu nhân nhíu mày không nói gì, đợi đến khi Lạc đại gia kể hết mấy người ông xem trọng ra, hơi không hài lòng nói:

- không được, không được, bọn chúng không xứng với Thấm nhi đâu.

Những người được chọn, không phải con thứ thì là con vợ lẽ, thân phận không cao, trong gia tộc cũng không được sủng ái, sao bà có thể gả cháu ngoại sang chịu khổ chứ?

Lạc đại gia nghe xong thấy rất bất đắc dĩ, người này không được người kia không xong, chẳng lẽ Khúc Thấm là tiểu thư hầu phủ à? Dù là tiểu thư phủ công hầu, cũng chưa chắc có thể gả được môn đăng hộ đối, gả thấp vẫn nhiều hơn trèo cao, mấy phu nhân huân quý đó đâu phải rảnh rỗi, ai lại để ý đến một cô nương không có phụ mẫu trợ giúp chứ? Điều nổi bật duy nhất ở Khúc Thấm, đó là từ nhỏ lớn lên bên cạnh lão phu nhân, lễ nghi quy củ đều xuất sắc hơn các tiểu thư khác mọi mặt mà thôi.

Thế nhưng xem dáng vẻ của lão phu nhân, đương nhiên Lạc đại gia cũng không dám biểu hiện quá rõ ràng, tránh khiến mẫu thân tức giận. Ông biết mẫu thân vì muội muội mất sớm, đem tất cả yêu thương dành cho muội muội chuyển sang Khúc Thấm, lại thêm Khúc Thấm cũng là đứa bé hiếu thảo, trở thành đầu quả tim trong lòng mẫu thân, cũng không thể tùy tiện khiến lão nhân gia lo lắng.

- Quên đi, đi nhìn lại xem, dù sao năm nay Thấm nhi mới cập kê, vẫn còn một năm, từ từ mà chọn.

không ít cô nương mười sáu tuổi mới đính hôn, Lạc lão phu nhân suy tính trong lòng, nếu mà không được, bà quẳng cái mặt già này đi, đến xin mấy lão tỷ muội, nói chung sẽ chọn được người thích hợp.

Kỳ thực trong lòng bà cũng biết những người con chọn là rất xứng với thân phận của cháu ngoại, nhưng bà lại không nỡ nhìn con bé đau khổ tuổi thân mà.

Trong lòng Lạc đại gia thở dài, biết chuyện này còn chưa xong đâu, đành phải thôi. Sau đó, lại chuyển tâm tư lên chuyện hôm nay, nói:

- Nương, rốt cuộc hôn sự giữa thế tử Trấn quốc công và Liễm nhi là sao vậy? Con cũng biết Liễm nhi rất tốt, nhưng Khúc gia và phủ Trấn quốc công... thật sự là không xứng nhỉ?

Vậy nên ông thật sự không rõ, chẳng lẽ năm xưa đầu Trấn quốc công bị lừa đá hay sao, mới có thể tùy tiện định một mối hôn sự thế này cho đứa con trưởng sẽ kế thừa tước vị về sau, con dâu trưởng sau này sẽ phải chủ trì việc gia đình, là đối tượng có ảnh hưởng rất lớn đến thế hệ mai sau của gia tộc, nào có nhà ai không lựa chọn cẩn thận đâu? Thậm chí vì lo lắng đối phương chưa kịp trưởng thành đã chết yểu, sẽ khiến con cháu mình gánh tiếng khắc phu (khắc thê), nên trước khi con cái lớn lên, cũng không dám tùy tiện đính hôn, trừ khi quan hệ giữa hai gia đình vô cùng thân thiết, thậtsự không thể tránh được mà thôi.

Nhưng ông chưa từng nghe nói muội phu mất sớm khi còn tại thế có giao tình gì với Trấn quốc công, thậm chí năm xưa khi muội phu ở kinh thành, ngay cả mặt mũi cũng chẳng gặp được mấy lần nữa kìa.

- Nếu việc này do chính miệng đại trưởng công chúa Thục Nghi nói ra, ắt sẽ không sai, dù có nhầm lẫn gì đi nữa, nhưng bà ấy đã thể hiện thái độ rồi, sẽ không dễ thay đổi đâu, tương lai Liễm nhi chắc chắn phải gả vảo phủ Trấn quốc công đấy.

Lạc lão phu nhân liếc ông, nói tiếp:

- Thế nên, mặc kệ các con có tâm tư gì đi nữa, đều thôi đi giùm ta.

Cuối cùng Lạc đại gia bị mẫu thân nói đến ngượng chín cả mặt, vội nói:

- Con cũng nhìn Liễm nhi lớn lên, con biết nó là đứa bé ngoan, đương nhiên sẽ vui thay cho con bé rồi.

Sắc mặt Lạc lão phu nhân hơi hòa hoãn.

Hai mẹ con còn trò chuyện thêm ít câu, rồi Lạc đại gia thấy sắc mặt Lạc lão phu nhân lộ vẻ mỏi mệt, biết lão nhân gia đã bôn ba cả ngảy, bèn đứng dậy cáo từ mà đi.

Sau khi Lạc đại gia đi không lâu, chuyện bên Gia Thiện đường đã nhanh chóng đến tai Khúc Thấm.

cô nghe nói rõ là Lạc đại gia ở lại chỗ tổ mẫu một lúc lâu, không nhịn được cười lạnh.

Giờ có đại trưởng công chúa Thục Nghi tự mình thừa nhận mối hôn sự này trước mặt chư vị phu nhân, với sự mạnh mẽ của đại trưởng công chúa Thục Nghi, nhất định là chẳng ai dám lấy chuyện này mà gây sự. Với tính tình của bà ấy, dù bà có sai đi nữa, thì cũng thành đúng, nếu có ai không biết sống chết gây sự, chắc chắn sẽ đắc tội với bà ấy.

Nếu đắc tội với đại trưởng công chúa Thục Nghi thì sẽ có gì tốt ư?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!