Chuyển ngữ và biên tập: Cacmons
Đến khi đại trưởng công chúa Thục Nghi đi, bà vẫn giữ Khúc Liễm lại, nàng đành phải theo mấy người Lạc lão phu nhân cùng đi tiễn bà.
Đứng giữa Lạc lão phu nhân và một đám nữ quyến Lạc gia, chỉ có mình nàng là vãn bối, áp lực của Khúc Liễm tựa như núi đè, nhưng đại trưởng công chúa Thục Nghi vẫn kéo nàng theo, vốn chẳng cho nàng cơ hội trốn đi, nên chỉ đành chịu đựng.
Mãi đến khi Kỉ Lẫm từ bên nam đến, mỉm cười với nàng rồi đứng thay vào vị trí của nàng, lại còn ôn hòa nói thêm với nàng rằng:
- Đa tạ Liễm muội muội chăm sóc tổ mẫu thay ta nhé!
Khúc Liễm hơi cúi đầu, nhỏ giọng đáp:
- Đây là việc nên làm mà.
Tuy không ngẩng đầu lên, nhưng Khúc Liễm có thể cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh như có như không tập trung trên người nàng và Kỉ Lẫm, khiến nàng càng không ngước nổi mặt lên nữa.
Đại trưởng công chúa Thục Nghi vỗ vỗ tay Khúc Liễm, cười nói:
- Hôm nay vất vả cho cháu quá.
Rồi lại nói với Quý thị đứng phía sau Lạc lão phu nhân:
- Hai ngày nữa, ta cùng cha mẹ Huyên Hòa xin đăng môn bái phỏng.
Nghe được những gì đại trưởng công chúa Thục Nghi nói, trong lòng Khúc Liễm phát sầu, mà ánh mắt người Lạc gia xung quanh càng tối đi, mang theo một chút không thể tin được.
Các bà đều nghe hiểu được ý ngụ trong lời đại trưởng công chúa Thục Nghi, đây là ra vẻ cho các bà thấy thái độ ưa thích của bà dành cho Khúc Liễm đấy, thậm chí ngay cả vợ chồng Trấn quốc công cũng đều đến Khúc gia bái phỏng kìa, thế này là thực sự muốn làm thật cái mối hôn sự kia rồi. Giờ này tuy các bà không biết thế nào mà lúc trước Khúc tam gia lại định ra hôn sự này với Trấn quốc công, nhưng hiện tại cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Quý thị cuống quít nói:
- Công chúa và phu nhân Trấn quốc công có thể đến nhà con, chúng con cầu còn không được nữa là, đến khi ấy nhất định xin đợi người đại giá.
Đại trưởng công chúa Thục Nghi nở nụ cười, lại nói mấy câu với Lạc lão phu nhân, cuối cùng được cháu trai đỡ lên xe ngựa phủ Trấn quốc công.
Sau khi mọi người trông theo bóng xe ngựa phủ Trấn quốc công đi rồi, rốt cuộc cũng dời tầm mắt xuống Khúc Liễm đứng giữa họ, nơi này chỉ có mình Khúc Liễm là tiểu cô nương, rất dễ nhìn thấy. Ánh mắt Lạc đại phu nhân và mấy vị phu nhân khác nhìn Khúc Liễm vô cùng phức tạp, các bà không ngờ chẳng qua chỉ là một biểu cô nương của Lạc gia, thế mà lại bay lên cành cao, có được một hôn sự vẻ vang như thế, không biết khiến bao nhiêu người hâm mộ lại phiền muộn đây.
Sao một cô bé không quyền không thế mà lại may mắn đến thế chứ?
Lạc lão phu nhân đưa mắt nhìn mấy con dâu đứng quanh, vẻ mặt vẫn thản nhiên:
- Được rồi, đều về thôi.
Rồi khi nhìn Khúc Liễm, trên mặt nhiều hơn chút ý cười, vẫy tay bảo nàng:
- Liễm nhi đến đây nào!
Khúc Liễm học dáng vẻ thường ngày của tỷ tỷ, sang đỡ tay Lạc lão phu nhân.
Đoàn người đưa Lạc lão phu nhân về Gia Thiện đường, Quý thị cũng đi theo, chỉ là sắc mặt mờ mịt ẩn chứa lo lắng.
Bà cảm thấy chuyện xảy ra hôm nay như một giấc mơ, làm bà cũng ngu đi, nghĩ muốn bể đầu cũng không rõ, sao chồng mình lại định ra một mối hôn sự như thế cho nữ nhi. Quả thật hôn sự này rất tốt, là con gái bà trèo cao, không biết được bà nhiêu người hâm mộ, nhưng chính vì như thế, mới khiến bà càng thêm lo sợ.
Nếu con gái là tiểu thư Hầu phủ, bà sẽ không sợ đến thế, dù sao cũng được xem là môn đăng hộ đối, có gả con gái sang cũng không mấy lo lắng. Nhưng bởi vì nay gia thế hai nhà chênh lệch quá xa, cũng không phải trong cùng vòng giao thiệp, nếu tương lai thật sự phải gả con gái sang đó, không biết phải chịu bao nhiêu khổ sở đây? Giống như bản thân bà năm xưa, cả đời đều phải thật thận trọng, nơm nớp lo sợ vậy.
Hơn nữa khi ở trên lầu lúc nãy nghe mấy phu nhân kia nói, phu nhân Trấn quốc công hình như muốn chọn vợ cho con trong số các cô nương nhà mẹ đẻ là phủ Hoài An quận vương, vậy không phải là rõ ràng bà ta sẽ không thích con gái của bà hay sao? Nếu không được mẹ chồng thích, về sau con gái gả qua, còn không biết sẽ bị người ta hoạnh họe thế nào đâu.
Thế nên bà vốn chẳng vui nổi.
Miễn là cha mẹ biết thương con, đều sẽ không muốn con gái mình gả cao, nhất là khi gia thế hai nhà quá mức cách biệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!