Sau khi Khúc Thấm đi không lâu, Khúc Liễm tự mình chỉnh trang cho ổn, xem
giờ, rồi mang thọ lễ dành cho Lạc lão phu nhân, đi về hướng Gia Thiện
đường.
Vừa tới trước Gia Thiện đường, thì thấy mấy tỷ muội Lạc gia đúng lúc
cũng đến, đương nhiên là các nàng ta cũng đến mừng thọ Lạc lão phu nhân, Khúc Liễm canh giờ vừa đúng.
- Lần nào Liễm muội muội cũng đến đúng lúc vậy nhỉ!
Lạc Lâm cười như không cười nói, ra vẻ nhìn thấu được nàng.
Khúc Liễm ngại ngùng nở nụ cười với nàng ta, không giải thích gì.
Ánh mắt Lạc Lâm tối hẳn đi.
Lạc Anh liếc ngang Lạc Lâm một cái, gọi Khúc Liễm:
- A Liễm, mau đến đây, chúng ta cùng đi mừng thọ tổ mẫu nào.
Khúc Liễm cười đi đến cạnh Lạc Anh, trước tiên là hành lễ với mấy tỷ
muội Lạc gia, rồi mới trong lúc Lạc Anh sắp hết kiên nhẫn, đi cùng họ
vào Gia Thiện đường.
Thời gian bấy giờ còn sớm, khách khứa còn chưa tới, đều là con cháu Lạc
gia đến thỉnh an Lạc lão phu nhân. Các trưởng bối hành lễ mừng thọ Lạc
lão phu nhân trước, mấy vị lão gia Lạc gia đều từ chối tất cả mọi việc,
đặc biệt ở nhà, không đi đâu cả.
Đến khi Lạc đại gia hành lễ với Lạc lão phu nhân xong, thì đến phiên nhóm con cháu.
Khúc Liễm đi cùng mấy tỷ muội Lạc gia đi vào, trong số các tiểu cô nương ấy, vóc dáng của nàng bấy giờ còn chưa cao, bị Lạc Anh, Lạc Lâm, Lạc
Diểu lớn tuổi hơn che lại, khiến nàng không quá nổi bật, lẫn trong nhóm
tỷ muội. Không chỉ có thế, còn có thể ngăn ánh mắt của mấy vị thiếu gia
Lạc gia.
Xưa nay loại sinh vật như biểu muội vốn khó làm, đặc biệt khi gia thế
nàng không có gì nổi trội, mà lại còn là biểu muội có gương mặt họa
thủy, cẩn thận vẫn hơn.
Trước hết là cháu đích tôn Lạc Thừa Tự dẫn nhóm thiếu gia Lạc phủ hàng
cháu đến hành lễ dập đầu với Lạc lão phu nhân, dâng lên thọ lễ của họ.
Lạc Thừa Tự là cháu cả đích tôn, thê tử là đích nữ phủ Xương Đức bá An
thị, đứng hàng lớn nhất trong số các huynh đệ, đương nhiên hắn ta phải
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!