Mới sáng sớm hôm sau, Quý thị đã đến đây.
Hồng Nhụy làm nha hoàn gác đêm(1) đang ngồi chờ trước tấm bình phong,
đón những tia nắng rực rỡ buổi sớm mai, thấy Quý thị sang thì khẩn
trương đứng lên mà hành lễ.
Quý thị thấy mấy nha hoàn bèn hỏi:
- Nhị tiểu thư và tứ tiểu thư còn chưa dậy sao?
Hồng Nhụy biết Quý thị yêu con gái như mạng, tính tình cũng hiền hòa, cười nói ngay:
- Nô tỳ lúc nãy có xem qua, hai vị tiểu thư chắc là mệt lắm, giờ vẫn đang ngủ, chưa thức dậy ạ!
Quý thị nghĩ đến Khúc Thấm vừa lâm bệnh nặng một trân, giờ thân thể còn
yếu ớt, đương nhiên là cần nghỉ ngơi thật nhiều. Mà con gái nhỏ vẫn luôn cực nhọc trông nom Khúc Thấm cả ngày lẫn đêm, chắc cũng hoảng sợ mệt
mỏi lắm, nay Khúc Thấm tỉnh lại, con bé cuối cùng cũng có thể thư giãn,
không tránh khỏi muốn lười biếng ngủ bù, lấy lại sức. Vì vậy, bà dặn dò
nha hoàn không được làm ồn đến các nàng, để các nàng ngủ đến khi tự tỉnh thì thôi.
Quy củ Khúc gia nghiêm ngặt, đặc biệt đối với việc giáo dục nữ tử, tuy
nói rằng con gái là để cưng chiều, nhưng hành vi đi, đứng, nằm, ngồi đều phải theo nề nếp nhất định, hai tỷ muội cũng là đúng lúc Khúc Thấm ngã
bệnh mới có thể lười biếng mà ngủ nướng, chứ còn bình thường thì không
thể làm thế được đâu…
Quý thị suy cho cùng cũng là yêu thương con gái, hỏi thăm bệnh trạng của Khúc Thấm xong thì đi.
Mãi đến khi Khúc Liễm thức giấc, thấy mặt trời đã lên cao, không khỏi lấy làm kinh hãi, lật đật rời giường.
Nàng nằm ngủ bên trong, lúc muốn rời giường, phải trèo qua người Khúc Thấm nằm bên ngoài.
Lúc nàng đang trèo ra, thì thấy Khúc Thấm giống như một con vật bị dọa
sợ mà ôm chặt lấy chăn, kinh hoàng bừng tỉnh, vẻ mặt hoảng hốt, hình như bị cái gì hù sợ.
Khúc Liễm vội giơ tay ôm, vỗ nhẹ vào lưng tỷ ấy, thanh âm nhỏ nhẹ vỗ về:
- Tỷ tỷ, không có chuyện gì, chúng ta đều đang sống bình an ở phủ Thường châu mà.
Cũng không phải nơi kinh thành khiến tỷ ấy phải chịu biết bao khổ sở kia.
Khúc Thấm thế mới bình tĩnh lại, thấy mình phản ứng hơi quá, không tránh được hơi ngại ngùng nhìn muội muội, mạnh mẽ mà chống chế:
- Tỷ tưởng là còn đang nằm mơ…
Hôm qua Khúc Thấm mượn cớ ngủ mơ nói mớ mà nói với nàng đa phần sự tình, tuy là Khúc Thấm diễn đạt rất khéo léo, đem chuyện nằm mơ nói ra, nhưng Khúc Liễm hai kiếp làm người, làm sao không biết được chuyện ly kỳ mà
Khúc Thấm đã trải qua, đúng là sống lại lần nữa cơ chứ.
Vốn nghĩ là ngày tháng kiếp này của Khúc Liễm sẽ lặng lẽ trôi qua, lại
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!