Chương 37: (Vô Đề)

Hôm sau, tỷ muội Khúc gia theo Quý thị đi chùa Khô Đàm, rước một pho tượng Phật về, thờ ở trong Phật đường nhỏ.

Sau khi Quý thị vào kinh, liền sai người giữ phòng cạnh phòng ngủ của

mình sắp xếp thành một Phật đường nhỏ, tiện cho bà thờ Phật. Quả là sau

khi rước Phật về, bên phòng Quý thị, lại bắt đầu tràn ngập mùi các loại

nhang hương, tỷ đệ Khúc gia tuy đã quen, nhưng vẫn có chút dở khóc dở

cười.

Cùng với việc Quý thị rước tượng Phật về, cuộc sống của người tam phòng Khúc gia ở kinh thành cũng dần tiến vào quỹ đạo.

Ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, Khúc Loan bắt đầu đi học hằng ngày ở tộc học

Lạc gia, Khúc Thấm cũng ngày nào cũng dẫn Từ Sơn đi mua sắm ngoài phố,

làm điều tra thị trường, xem làm nghề gì trong kinh thành mới tốt, Khúc

Liễm ngoài việc thêu thùa cùng trồng hoa chăm cỏ, cũng rất có hứng thú

bàn bạc tìm cách kiếm tiền với Khúc Thấm.

Tiếc là tuy Khúc Liễm đã hai kiếp làm người, nhưng kiếp trước nàng vẫn

là cô bé không ra xã hội, cũng không trải qua nhân sinh phong phú, cũng

không bởi trọng sinh một lần thì tích lũy được kinh nghiệm hữu ích gì,

vốn không giúp được gì. Khúc Thấm ngược lại, dạo bên ngoài mấy ngày,

trong lòng đã có ý tưởng nhất định, thấy muội muội không giúp được gì,

không đành lòng để con bé phải lo lắng việc phàm tục dính đầy hơi tiền

này, bèn đuổi nó đi.

Khúc Liễm đau đầu, nàng cũng không nghĩ rằng thương nhân là thấp hèn gì

đó, có thể kiếm được tiền là được rồi. Vì thế, lấy bạc riêng của mình

ra, đem tiền riêng của mình đưa đến chỗ Khúc Thấm, để tỷ ấy làm vốn, coi như là góp một phần tâm ý của mình.

Bây giờ cho hết bạc riêng đi, nàng liền thành kẻ nghèo rồi ==!

Khúc Thấm sao lại coi trọng một hai ngàn lượng bạc này của muội muội?

Vốn cũng không cần con bé bỏ ra, nhưng suy nghĩ lại, vẫn nhận, nói với

muội muội:

- Tiền này của muội nhân tiện nhập cổ phần đi, đến lúc đó sẽ chia tiền lời cho muội, làm đồ cưới cho muội luôn.

Khúc Liễm lúng túng, sao lại nhắc đến đồ cưới của nàng chứ?

Thấy sắc mặt muội muội là lạ, Khúc Thấm nghĩ nàng còn nhỏ tuổi nên không hiểu, vừa sai Hồng Nhị thu bạc vừa nói:

- Kiếp nữ nhân chúng ta, không được tự do có nhiều lựa chọn như nam

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!