Khúc Thấm khóc rất lâu, mãi đến khi mệt quá mà ngủ thiếp đi.
Khúc Liễm nhìn vạt áo thấm ướt nước mắt của mình, lại nhìn thiếu nữ trên giường, có phần dở khóc dở cười, trong lòng lại thầm thở dài, dù vị tỷ
tỷ cùng cha khác mẹ này bình thường kiêu ngạo ra sao, vẫn luôn giữ thân
giữ phận như một tiểu đại nhân, thì năm nay kỳ thực cũng mới mười lăm
tuổi mà thôi.
Nếu ở kiếp trước của nàng, cũng chỉ mới là một học sinh trung học.
Chẳng qua, không biết làm sao mà tỷ tỷ khác mẹ xưa nay vẫn hiếu thắng
này lại đột nhiên khóc như vậy, chẳng lẽ vì sinh bệnh nên yếu đuối, lại
thấy các nàng một lòng một dạ chăm sóc, nên cảm động đến khóc?
- A Liễm, làm sao bây giờ?
Nghe được tiếng thì thào của mẫu thân, Khúc Liễm lấy lại tinh thần, thấy mẫu thân dùng đôi mắt sưng đỏ nhìn mình, dù khuôn mặt mĩ miều đi nữa,
thì khóc đến sưng lên như hạch đào cũng không còn xinh đẹp nữa. Nàng
hiểu rõ tính tình của mẫu thân, tuy rằng yếu đuối không biết làm
gì, nhưng lại là một mẫu thân đủ tư cách, hơn nữa nàng cũng không phải là một đứa trẻ thuần túy, nên đối với bà nàng vẫn luôn rất bao dung.
Có đôi khi, Khúc Liễm cho rằng, từ sau khi phụ thân qua đời, việc mẫu
thân vẫn giữ cái tính nhu nhược ngây ngô có liên quan đến hình thành
tính cách của hai tỷ muội nàng. Khúc Thấm từ nhỏ đã vừa chín chắn vừa
mạnh mẽ, không chịu yếu thế đễ dàng khuất phục, phía sau lại có một Bình Dương hầu phủ làm chỗ dựa lớn, khiến cho không ai dám bắt nạt tam phòng bọn họ, lại không ai biết bản thân Khúc Liễm đã trải qua một đời người, tuy rằng kiếp trước chỉ sống đến 16 tuổi thì chết, sau đó đầu thai
chuyển thế, nhưng lại không mang linh hồn của một đứa trẻ thật sự, có
chuyện gì thì nàng đều che chở trước, vậy nên Quý thị càng không hề ra
mặt.
- Trước hết để tỷ tỷ nghỉ ngơi thật tốt đã, đợi tỷ ấy tỉnh dậy tâm
trạng ổn định rồi tính sau, nương cũng đi xoa thuốc cho mắt bớt sưng đi
ạ, kẻo tỷ tỷ thức dậy thấy nương như thế sẽ không vui đâu.
Khúc Liễm hiểu rõ phải ứng phó với mẫu thân thế nào, bởi tính tính của
Khúc Thấm mạnh mẽ, thật sự không thích phụ nữ hay khóc lóc.
Quý thị vội gật đầu, rất lo Khúc Thấm lại lạnh nhạt với mình, hơi thấp thỏm sờ đôi mắt đã sưng đỏ của mình.
Khúc Liễm dém chăn cho người nằm trên giường, sau đó đứng lên đến đỡ Quý thị, quay lại dặn dò Hồng Nhụy hầu hạ trong phòng:
- Tỷ tỷ kính nhờ mọi người chăm sóc!
Hồng Nhụy là nha hoàn thiếp thân của Khúc Thấm, vội vàng tiến lên nhận mệnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!