Đối với việc đệ đệ đi phủ Thanh châu mở mang kiến thức, từ đầu Khúc Liễm đã cực kỳ lo lắng.
Trong mắt nàng, đệ đệ mười một tuổi không chỉ mới là một học sinh tiểu
học, mà còn chưa từng xa nhà, dù có quản sự đi theo, nhưng vẫn cứ không
yên tâm sợ xảy ra chuyện, đặc biệt là trong cái thời đại quyền thế có
thể đè chết người này, không có gì bảo đảm an toàn cả, ngộ nhỡ có con
cháu nhà quyền quý nào đó cho rằng đệ đệ chỉ là con cháu nhà giàu không
có quyền thế, thì phải làm sao bây giờ?
May là, đệ đệ đi cũng không quá lâu, mới chừng một canh giờ đã về, đến
khi nghe nha hoàn bẩm lại, chẳng những đệ đệ đã về, mà còn dẫn theo
khách, Khúc Liễm không khỏi thấy hơi khó hiểu, rồi ra khoang thuyền nhỏ, lặng lẽ ló đầu ra nhìn, đến lúc trông thấy rõ người đến, Khúc Liễm trợn tròn mắt.
Đang được đệ đệ dẫn lên thuyền là một thiếu niên mặc cẩm bào lưu vân ám
văn màu tím nhạt, bên hông đeo hai khối ngọc bội, tuy chỉ mới mười mấy
tuổi, nhưng dáng dấp cao gầy, phong thái ưu tú, đầu mang kim quan (1)
bằng ngọc dương chi rất nổi bật, đập thẳng vào mắt người khác. Ánh mặt
trời soi rọi trên mái tóc dài xõa tung tỏa ra ánh sáng tối màu, càng tôn lên gương mặt như gốm sứ sạch sẽ không tỳ vết, trên mặt nở nụ cười ấm
áp nhã nhặn đúng mực.
Người thiếu niên tỏa ra hào quang mà ánh nắng ngày xuân rực rỡ cũng không thể che lấp.
Khi thiếu niên kia như lơ đãng nhìn qua, dễ dàng nắm bắt được ánh mắt
của nàng, lại còn mỉm cười với nàng, cả người Khúc Liễm đều vang lên
cảnh báo không xong rồi.
Chính là thiếu niên có vài lần duyên phận hơn nữa còn từng ép tặng huyết ngọc cho nàng khi ở Chúc gia kia.
Hắn làm sao có thể cười như không có chuyện gì như vậy chứ?
Điều này làm nàng thiếu chút nữa cho là, chuyện xảy ra lần trong hòn
non bộ ở Chúc gia chỉ là ảo tưởng của một mình nàng mà thôi. Nếu không
biết được từ chỗ Chúc Gia tỷ, rằng thiếu niên này cũng không có anh em
ruột linh tinh, Khúc Liễm thật sự tưởng là mình đã gặp một người khác.
Có lẽ, nàng nguyện là gặp một người khác, như vậy ít nhất nàng sẽ không phải lo nghĩ vẩn vơ nữa.
Thiếu niên kia rõ ràng là đã phát hiện ra nàng, chỉ có điều là e ngại
phép tắc nên tầm mắt cũng không dừng lại lâu lắm, đã nhanh chóng thu
lại, thoạt nhìn là một chính nhân quân tử vô cùng nghiêm chỉnh, rất có
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!