Vì suy đoán vừa có được, tâm Khúc Liễm rối loạn như mớ bòng bong (nguyên văn: tâm loạn như ma), thấy tâm trạng của Chúc Gia cũng không tốt lắm, bèn cười nói với nàng ấy:
- Gia tỷ tỷ, mọi việc xong hết rồi sao?
Chúc Gia hơi áy náy nói:
- Chỉ là chút việc nhỏ thôi, cũng đã xong rồi.
Rồi lại cười hỏi:
- Liễm muội muội có thích chậu hoa nào không? Nếu thích chậu nào, ngày mai tỷ sẽ cho người đưa đến Khúc gia cho muội ngắm.
Thấy nàng không muốn nói thêm, Khúc Liễm cũng không truy cùng hỏi tận
nữa, trông Chúc gia rực rỡ gấm hoa, quang vinh sáng lạn thế thôi, nhưng
vì người trong gia tộc rất đông, bề trên trong nhà rất nhiều, nhiều
người cùng ở một nơi, phát sinh lắm mâu thuẫn, ngoài mặt khác trong lòng lại khác, nhưng vì có người có bối phận cao là Chúc lão thái quân trấn
giữ, mới không trầm trọng thêm, mọi người chẳng qua thường mắt nhắm mắt
mở mà thôi, không đơn giản như Khúc gia.
Chúc Gia thấy nàng bĩu môi, trong lòng thấy hơi khó hiểu, lại nhìn chậu cúc tím kia, cười gượng nói:
- Giờ nuôi được hai chậu cúc tím, nhưng đều đã được người khác dặn trước hết rồi, để trồng thêm ít chậu nữa, rồi tỷ sẽ tặng một chậu cho muội
ngắm nhé!
Bấy giờ Khúc Liễm mới nở nụ cười, chân thành cảm ơn nàng ấy.
Hai người lại ngồi trò chuyện một lát, trong lúc đó Khúc Liễm âm thầm dò la thân phận những khách nhân đến mừng thọ Chúc lão thái quân, dẫn đến trên người hai thiếu niên kia, giả vờ làm tiểu cô nương ưa hiếu kỳ mà
thôi.
Bề ngoài Khúc Liễm xinh xắn, lại thêm nàng cố tình ra vẻ, nên Chúc Gia không nghi ngờ gì.
- Người muội nhắc đến hẳn là Chu công tử và Kỷ công tử à?
Chúc Gia cũng có chút hiểu biết.
- Tỷ cũng chưa từng gặp họ, nhưng theo lời hạ nhân, hẳn đúng là họ,
không ngờ rằng họ đến chúc thọ tổ mẫu lại đúng lúc gặp bọn muội, thật là có duyên.
Sau khi nghe xong, Khúc Liễm biết ngay Chúc Gia cũng không biết gì hơn.
Hai người kia toàn thân tỏa ra khí phái không phú cũng quý, lại đến từ
kinh thành, thân phận chắc là không cần phải bàn. Mà họ chỉ đến mừng thọ Chúc lão thái quân, cũng bái phỏng Chúc lão thái quân thôi, Chúc gia là gia đình gia giáo, chắc sẽ không dâng cô nương trong nhà lên trước mặt
họ, nếu không thì ra thể thống gì nữa.
Vì vậy, dù Khúc Liễm hơi thất vọng với việc Chúc Gia không biết gì, nhưng cũng hiểu được đạo lý bên trong.
Có nha hoàn nhanh chóng đến nhắc họ, yến tiệc sắp bắt đầu.
Chúc Gia nghe xong, bèn cùng Khúc Liễm đến phòng khách nơi thiết yến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!