Chúc gia và Khúc gia đều là danh môn vọng tộc ở Thường châu.
Chẳng qua là so với Khúc gia ít người vì quy củ tổ tiên, Chúc gia là gia đình nhân mạch thịnh vượng, con cháu rất đông, thông qua việc hôn sự,
Chúc gia có thông gia khắp nơi, Khúc gia không thể sánh bằng, thậm chí
là nếu có nhà huân quý nào đó trong kinh là thông gia của Khúc gia, cũng không phải là chuyện lạ.
Chúc lão thái quân vốn là người kinh thành, xuất thân từ phủ Hoài Nam quận vương, lại có phong hào Quận chúa, thân phận cao quý.
Bà gả đến Chúc gia được mấy chục năm, con cháu đầy nhà, thật cũng là
người có phúc, sinh nhật hằng năm của bà, dẫu không thể nói là linh
đình, cũng khiến người ta phải ấn tượng. Dù đang ở kinh thành hay Giang
Nam Giang Bắc, con cháu trong nhà hoặc được quản sự nhắn, hoặc tự mình
về thăm, đều sum họp nơi đây.
Vài ngày trước ngày sinh nhật của Chúc lão thái quân, Chúc gia đã bắt đầu mở cửa đón khách.
Đến đúng ngày, khách đến mừng thọ hết người này đến tốp khác, đông như trẩy hội.
Hôm nay, ba tỷ đệ tam phòng cũng phải sang thỉnh an Chúc lão thái quân.
Vì vậy, Khúc Loan được nghỉ nửa ngày.
Trước khi đi, Quý thị đến Thu Uyển cư sớm nửa canh giờ để xem xét việc chuẩn bị của hai con gái.
Mái tóc đen dày của Khúc Thấm được búi theo kiểu song loa kế (1), mỗi
bên cài một cây trâm phù dung(2) bằng đá quý, mặc một bộ bối tử bằng gấm màu tím nhạt, váy mã diện màu xanh biếc, trông nàng càng thêm đoan
trang chững chạc, mạnh mẽ tự nhiên. Thế nhưng, dường như có phần quá
thành thục, làm mất đi một ít vẻ hoạt bát mà tiểu cô nương nên có.
Trên búi tóc song loa kế, Khúc Liễm lại quấn chuỗi trân châu to cỡ hạt
sen, những hạt châu tròn trơn bóng điểm tô cho mái tóc đen như nhung,
càng tôn lên làn da trắng như tuyết của nàng. Nàng mặc một bộ bối tử hoa mai màu xanh ngọc cùng một chiếc váy màu xanh tím, vừa sạch sẽ uyển
chuyển, vừa thể hiện vẻ đẹp của tiểu cô nương, khiến ai thấy cũng phải
ngoái lại mà nhìn (nguyên văn: kiến chi vọng tục).
Quý thị rất coi trọng hôm nay, cũng rất quan tâm đến cách ăn mặc của hai con gái, chỉ sợ có điều gì không ổn. Nhưng bây giờ bà lại hết sức hài
lòng, đặc biệt là con gái nhỏ, một thân hồng nhạt kia, chỉ cần liếc một
cái cũng khiến người ta khắc sâu vào tâm khảm.
Tiểu cô nương mặc gì đi nữa cũng thấy đáng yêu.
Nhưng người quan trọng hôm nay là con gái lớn chứ không phải con gái nhỏ đâu.
- Sao con lại ăn mặc thế này?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!